Truyện 3h Sáng
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
Tìm truyện
Sign in Sign up
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
  • Truyện tranh
    • Manga
    • Manhua
    • Manhwa
  • Truyện chữ
Sign in Sign up
Prev
Next
Novel Info

NGỠ CHỈ THOÁNG QUA, NÀO HAY TRỌN KIẾP - Phần 3

  1. Home
  2. NGỠ CHỈ THOÁNG QUA, NÀO HAY TRỌN KIẾP
  3. Phần 3
Prev
Next
Novel Info
Chu Gia Thuật nói xong, xoay người rời đi. Xung quanh là tiếng bàn tán xôn xao. Tôi đứng tại chỗ, giả vờ như không nghe thấy gì cả. quay người bước ra ngoài.
Vừa mới ngồi lên xe, chú Châu gọi điện thoại tới:
“Đại tiểu thư, người đã đến rồi.”
“Biết rồi, tôi sẽ trở về.”
Tôi cúp điện thoại, nhìn màn trời tối đen ngoài cửa sổ xe. Nếu như đêm nay vẫn không thể thuận lợi mang thai, thời gian cho tôi thật sự không nhiều lắm.
Xe dừng ở dưới lầu biệt thự. Trong phòng ngủ của tôi đã sáng đèn rồi. Tôi xuống xe, không cho người đỡ, lảo đảo một mình lên lầu. Lương Duật Hành bị bịt mắt giống như lần trước, yêu lặng ngồi ở trên sô pha.
Tôi đẩy cửa ra, tựa vào lưng cửa, đánh giá anh bằng ánh mắt say xỉn. Tối nay có lẽ là do uống rất nhiều rượu, cảm xúc bỗng nhiên mất khống chế.
“Đại tiểu thư?”
Lương Duật Hành hẳn là nghe được âm thanh tôi đẩy cửa. Anh quay mặt, cách lớp vải lụa nhìn về phía tôi. Tôi bước từng bước tới gần, ánh mắt tôi dừng lại ở khuôn mặt và cơ thể anh. Trong không khí tràn ngập mùi thơm nhẹ nhàng, mát mẻ sau khi tắm. Quần áo trên người anh hiển nhiên không phải của mình, hẳn là chú Châu chuẩn bị. Rõ ràng rất có cảm xúc, rất hợp với anh.
Lương Duật Hành đứng lên. Anh cao hơn tôi một cái đầu. nhất là bây giờ, tôi đã đá văng giày cao gót của mình. Lúc đứng ở trước mặt anh, lại cảm giác khí thế của mình không đủ. Tôi khẽ kiễng chân, đưa tay túm lấy vạt áo anh:
“Lương Duật Hành, ai cho anh hôn tôi ? Ai cho phép?”
“Đại tiểu thư…”
“Anh còn biết tôi là đại tiểu thư, là kim chủ của anh à?”
Lương Duật Hành dường như cười rất nhẹ:
“Vâng, đại tiểu thư nói không sai. là tôi vượt quá giới hạn.”
“Còn dám không?”
“Không dám.”
Tôi hài lòng vỗ vỗ mặt anh:
“Anh rất nghe lời, tôi rất thích.”
“Đại tiểu thư thích là được.”
“Chỉ là…”
Tôi buông tay ra, lui về phía sau một bước, đánh giá anh từ trên xuống dưới:
“Có phải là anh không được hay không? Nếu không tại sao tôi không thể mang thai?”
Tôi thấy Lương Duật Hành rõ ràng sửng sốt một lúc.
“Tôi sẽ cho anh một cơ hội cuối cùng. Nếu lần này vẫn không thể mang thai, Lương Duật Hành…”
Tôi lại vỗ vỗ khuôn mặt đẹp trai của anh:
“Đại tiểu thư tôi sẽ đổi người!”
Nếu trên đời này có thuốc hối hận, tôi chắc chắn sẽ không để bản thân mình thốt ra những lời điên rồ đêm đó. Đặc biệt là nói những lời nghi ngờ khả năng của một người đàn ông. Hậu quả của việc này là cả buổi tối hôm đó, Lương Duật Hành giày vò tôi đến rã rời. Anh chẳng những vô số lần hôn tôi, thậm chí còn buộc tôi chủ động hôn anh. Nếu không phải cuối cùng tôi khóc lóc thảm thiết cầu xin, anh có lẽ còn sẽ không buông tha tôi. Nhưng đêm làm việc chăm chỉ này rõ ràng đã mang lại hiệu quả vượt trội.
Ông nội lại bị tuyên bố bệnh tình nguy kịch. Những người của chi nhỏ nhà họ Hứa chặn tôi lại trong công ty, ép tôi giao con dấu ra. Tôi đã liên lạc trực tiếp với giới truyền thông để tổ chức họp báo.
Trong buổi họp báo, tôi công khai kiểm tra mang thai của mình. Cũng tuyên bố đứa nhỏ sinh ra sẽ theo họ Hứa của tôi, kế thừa cơ nghiệp cha mẹ tôi để lại. Sau khi trả lời phỏng vấn ngắn gọn của phóng viên, tôi nhận được điện thoại của Chu Gia Thuật. Hắn nổi giận trong điện thoại, giọng khàn khàn:
“Hứa Nhan, anh chưa từng chạm vào em! Đứa bé trong bụng em từ đâu ra ? Là em cố ý giở trò lừa gạt đúng không?”
Tôi có thể hiểu được sự phẫn nộ của Chu Gia Thuật. Suy cho cùng, hôm nay tôi chỉ mới mang thai được năm tuần và đã chia tay với hắn được ba tháng.
“Tất nhiên là anh chưa từng chạm vào tôi. tôi cũng không nói anh là cha của đứa trẻ.”
Tôi đi vào thang máy, nhìn mình trong gương thang máy.
“Chu Gia Thuật, chúng tôi đã chia tay từ lâu rồi, không còn liên quan gì đến nhau nữa. sau này anh đừng gọi điện cho tôi nữa.”
“Hứa Nhan, em thật sự mang thai ? Cha đứa nhỏ là ai? em nói cho rõ ràng…”
Tôi không trả lời. Sau khi cúp điện thoại, trực tiếp xóa số điện thoại của hắn. Từ nay về sau, đây sẽ là bí mật lớn nhất của tôi. Người đàn ông tên là Lương Duật Hành đã trở về Hồng Kông với số tiền tôi đưa cho anh. Cả đời này, chúng tôi sẽ không gặp lại nhau.
Tháng 5 năm sau, tôi sinh con trai Hứa Thừa Huân ở Bắc Kinh. Khác với dự đoán của tôi. Nó không phải vô cùng giống tôi, chú Châu nói, đôi mắt, lông mày và hàm dưới của Thừa Huân, hoàn toàn giống Lương Duật Hành.
Nhìn con, tôi thường xuyên cảm thấy hoảng hốt. Lúc trước bịt mắt Lương Duật Hành để anh không biết tôi trông như thế nào. Không cho anh biết danh tính của tôi. Nhưng chú Châu đã gặp qua anh. Nếu ông ấy đã nói như vậy, thì chắc chắn là đúng.
Thì ra, đôi mắt và lông mày Lương Duật Hành là như vậy. Kỳ thật cho dù là che mắt, cũng có thể mơ hồ nhìn ra anh rất đẹp trai. Mà người đàn ông như anh, một lúc thoát khỏi khốn cảnh, chắc chắn sẽ có tương lai tươi sáng.
Đối với một đoạn quá khứ không thể lộ ra ánh sáng như vậy, anh hẳn là muốn quên nhiều hơn tôi. Cho nên, tôi không cần lo lắng anh sẽ đột nhiên xuất hiện cướp con của tôi. Cũng không cần lo lắng một ngày nào đó sẽ gặp lại nhau. Nhưng mỗi lần nhìn thấy Thừa Huân, tôi vẫn nghĩ đến hai đêm đó. Cả đời này, có lẽ tôi chỉ có một người đàn ông là anh. Có lẽ tôi cũng chỉ có hai đêm vui vẻ đó.
Trong lễ đầy tháng của Thừa Huân, nhà họ Trần khiêm tốn thần bí nhất Bắc Kinh phái người đưa quà mừng quý giá tới. Tôi hơi ngạc nhiên. Chưa nói đến hôm nay nhà họ Hứa đã sớm không bằng trước kia, cho dù là nhà họ Chu danh tiếng vẫn rất thịnh, cũng không thể sánh được.
Nhà họ Hứa và nhà họ Trần chưa từng có mối quan hệ nào, cũng căn bản leo lên không nổi. Sao nhà họ Trần lại tặng quà quý giá như vậy? Điều khiến tôi bất ngờ hơn là, lúc Thừa Huân tròn trăm ngày, Trần phu nhân lại tự mình đến thăm, còn mời tôi ba ngày sau gặp mặt.
Trong lòng tôi vô cùng lo sợ, rồi lại nghi hoặc không thôi. Chỉ là Trần phu nhân là một trưởng bối rất dịu dàng nhân hậu, dường như không có ác ý gì với tôi. Nhất là đối với Thừa Huân, lại càng yêu thích. Lần này đến nhà thăm, ngoại trừ tặng quà cho tôi, còn cố ý chuẩn bị lễ trăm ngày phong phú cho Thừa Huân.
Trước lúc đi, Trần phu nhân ôm chặt Thừa Huân không buông, còn lưu luyến quay đầu lại nhìn nhiều lần. Điều này khiến tôi càng nghi ngờ hơn. Bởi vậy ba ngày sau đến nơi hẹn, tôi cố ý bảo chú Châu ở nhà trông chừng Thừa Huân. Sau đó mới dẫn theo trợ lý cùng tài xế, đến câu lạc bộ tư nhân do Trần phu nhân làm chủ.
Xe của tôi vừa mới dừng lại, đã có mấy người đến chào đón tôi nhiệt tình.
“Hứa tiểu thư, mời vào trong. phu nhân chúng tôi đang đợi cô đấy.”
“Đúng vậy, phu nhân đã dặn dò chúng tôi chờ xe của cô ở bên ngoài.”
“Cảm ơn.”
Tôi mỉm cười cảm ơn, theo bọn họ đi vào phòng khách. Nhưng bất ngờ, tôi nhìn thấy một chiếc xe Bentley màu xám đen từ từ dừng lại cách đó không xa.
Tài xế chạy chậm mở cửa xe. Một người đàn ông dáng người cực cao từ trên xe bước xuống. Qua hàng cây hoa, tôi chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng nghiêng. Tim tôi bất giác đập thình thịch. Ngay cả bước chân cũng dừng lại.
Tôi chưa bao giờ nhìn thấy Lương Duật Hành vào ban ngày hay trong ánh sáng chói lọi. Nhưng bóng dáng này, lần đầu tiên nhìn thấy, tôi không hiểu sao đã cảm thấy quen thuộc. Nhưng lúc nghĩ lại, tôi không thể không phủ nhận. Lương Duật Hành là người Hồng Kông. Mẹ anh cũng là người Hồng Kông. Lúc trước cũng là vì anh không phải người Bắc Kinh, mà ở Hồng Kông xa xôi nên chú Châu mới chọn.
Anh sẽ không đột nhiên xuất hiện ở Bắc Kinh. Nhưng Bắc Kinh cũng không phải của nhà họ Hứa. tôi cũng không có bản lĩnh khiến Lương Duật Hành cả đời không thể đặt chân đến. Cho dù anh đến Bắc Kinh, cũng không có gì ngạc nhiên. Nhưng… sẽ là anh sao?
“Hứa tiểu thư?”
Người bên cạnh nhẹ giọng gọi tôi. Tôi lấy lại tinh thần, vội vã đi theo họ:
“Hôm nay Trần phu nhân còn có khách nào khác không?”
Người trước mặt mỉm cười ấm áp:
“Là thiếu gia nhà chúng tôi vừa trở về Bắc Kinh.”
Nói xong, lại thuận tay chỉ chiếc Bentley kia:
“Đó chính là xe của thiếu gia.”
Thì ra người vừa rồi là con trai duy nhất của Trần phu nhân. Trần phu nhân cũng là người Hồng Kông gả cho nhà họ Trần ở Bắc Kinh. Con trai duy nhất của bà ấy chắc là họ Trần. Vậy thì không phải Lương Duật Hành. Nghĩ vậy, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Rồi lại không hiểu sao có chút mất mát nói không nên lời. Chỉ là chút mất mát này đã làm cho tôi cảm thấy buồn cười:
Tại sao tôi lại thấy mất mát chứ? Có phải sâu thẳm trong lòng tôi vẫn mong chờ được gặp Lương Duật Hành không? Giữa chúng tôi chẳng qua chỉ là một cuộc giao dịch mà thôi. Sau khi giao dịch kết thúc, nên hoàn toàn chấm dứt sạch sẽ. Nghĩ về điều này, trong lòng tôi vẫn có chút hoảng hốt.
Lúc bước vào phòng khách, nghe được bên trong truyền đến vài tiếng dười đùa. Người đang nói chuyện cùng Trần phu nhân bên trong, có lẽ chính là con trai độc nhất của bà ấy. Tôi vô thức ngẩng đầu nhìn sang, vô tình đối diện với đôi mắt của người đàn ông kia. Đó là đôi mắt tôi chưa từng nhìn thấy, nhưng lại giống như đã gặp qua vô số lần.
Tim tôi ngừng đập trong trong giây lát. Ngay cả suy nghĩ của tôi cũng như đóng băng.
“Hứa tiểu thư đến rồi.”
Trần phu nhân đứng dậy, mỉm cười bước về phía tôi. nắm tay tôi và kéo tôi ngồi xuống. Sau đó, dặn người hầu đi dâng trà.
“Duật Hành, đây là Hứa tiểu thư.”
Trần phu nhân nhìn về phía con trai độc nhất của mình. lại nhìn về phía tôi, nụ cười càng sâu:
“Hứa tiểu thư, nó chính là đứa con trai đáng thất vọng của tôi.”
“Hứa tiểu thư, nghe danh đã lâu.”
Trần Duật Hành đi tới trước mặt tôi, vươn tay ra với tôi. Trái tim tôi bắt đầu đập, dần dần lại trở nên kịch liệt. Đầu óc vẫn trống rỗng, nhưng bên tai lại dần dần vang lên tiếng ù ù. Tôi không lịch sự trả lời, cũng không đưa tay ra bắt tay anh. Thậm chí là có chút thất lễ nhìn về phía Trần phu nhân:
“Trần phu nhân, bà vừa rồi gọi anh ấy là gì?”
Trần phu nhân có chút kinh ngạc, nhưng vẫn cười nói:
“Là tên của nó, Duật Hành. Trần Duật Hành.”
Tôi kinh ngạc lẩm bẩm lặp lại một lần:
“Trần Duật Hành?”
Tôi nhìn người đàn ông trước mặt mình. Vóc dáng của anh gần giống với Lương Duật Hành. Nếu bịt kín đôi mắt, chỉ lộ ra sống mũi và môi… Cơ thể tôi đột nhiên run lên nhè nhẹ.
“Hứa tiểu thư…”
Trần Duật nhanh tay đỡ lấy tôi. Tôi lại đẩy anh ra. Giơ tay lên, nhẹ nhàng che hai mắt anh lại. Giống hệt nhau.
Tôi nhớ cái đêm đầu tiên tôi và anh gặp nhau. Lúc ấy tôi còn nghĩ, môi Lương Duật Hành hơi mỏng, người ta nói người đàn ông như vậy sẽ bạc tình. Nhưng đối với tôi mà nói, bạc tình mới tốt. Bạc tình mới thích hợp với cuộc giao dịch này hơn.
Nhưng nếu như Trần Duật Hành chính là Lương Duật Hành… Tại sao anh lại lừa dối tôi như vậy? Rõ ràng là công tử sinh ra đã ngậm thìa vàng quý, không thể với tới. nhưng lại muốn giả làm sinh viên nghèo khó. Thậm chí còn tiến hành giao dịch lố bịch như vậy với tôi.
Được, coi như là tìm niềm vui, cảm thấy thú vị, kích thích. Sau khi giao dịch kết thúc, thì chia tay triệt để. Tại sao lại đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi? Tại sao lại đột nhiên tham gia vào cuộc sống của tôi và con?
Đến lúc này, tôi dường như hiểu được: vì sao nhà họ Trần lại tặng tặng quà đầy tháng. tại sao Trần phu nhân lại tự mình đến nhà thăm Thừa Huân vào lễ tròn trăm ngày. tại sao lại yêu thương Thừa Huân như vậy. Bởi vì bọn họ đều biết, Thừa Huân là con của Trần Duật Hành. Họ muốn cướp con tôi.
Lúc tay tôi rời khỏi Trần Duật Hành, nước mắt bỗng trào ra. Trần Duật Hành hiển nhiên luống cuống:
“Hứa Nhan…”
Anh theo bản năng muốn giơ tay giúp tôi lau nước mắt. Nhưng tôi đẩy tay anh ra.
“Tôi xin lỗi, tôi cảm thấy hơi không khỏe. tôi muốn về.”
“Hứa tiểu thư, sắc mặt cô không được tốt, để Duật Hành tiễn cô đi…”
Tôi giơ tay lau nước mắt. Nhìn Trần Duật Hành trước mặt, rồi lại nhịn không được cười một tiếng:
“Trần Duật Hành… Tôi nên gọi anh là Trần Duật Hành, hay là Lương Duật Hành?”
“Hứa Nhan…”
Tôi không dừng lại nữa, cầm túi xoay người đi ra ngoài. Trần phu nhân và Trần Duật Hành đều đuổi theo. Nhưng tôi không muốn dừng lại dù chỉ một bước. Tất cả những chuyện này, quá đột ngột, khiến tôi không thể chấp nhận. Tôi cảm thấy như một chú hề bị che giấu.
“Hứa Nhan, có thể nghe anh nói vài câu được không?”
Trần Duật Hành nắm chặt cổ tay tôi. Tôi không hề nghĩ ngợi mà gạt đi.
“Nếu như tôi nhớ không nhầm, lúc đó đã viết rất rõ ràng trên hợp đồng. Sau khi giao dịch kết thúc, giữa tôi và anh không nên có bất cứ liên quan gì. Anh nhận tiền, phải tuân thủ thoả thuận. Trần tiên sinh, tôi mặc kệ anh là Lương Duật Hành hay là Trần Duật Hành. quan hệ giữa chúng ta, từ năm ngoái cũng đã hoàn toàn kết thúc. Tôi không quan tâm hiện tại anh đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi là muốn làm gì…”
Tôi hít sâu một hơi, dần dần bình phục lại:
“Tóm lại tôi chỉ có một câu: đứa bé là của tôi, nó họ Hứa. không liên quan gì đến các người. Không ai có thể cướp nó khỏi tay tôi.”
“Hứa Nhan, anh chưa từng nghĩ tới việc cướp đi đứa bé…”
“Tốt, đã như vậy, coi như tôi tiểu nhân, coi như tôi chưa nói. Bây giờ tôi muốn về nhà, được không?”
Có lẽ là trạng thái của tôi thật sự quá tệ nên Trần Duật Hành cũng không ngăn cản tôi nữa. Sau đó, Trần phu nhân gọi điện thoại cho tôi mấy lần, nhưng tôi đều không trả lời. Trần Duật Hành cũng từng tới nhà họ Hứa để thăm, nhưng tôi không gặp anh.
——————
Prev
Next
Novel Info

Comments for chapter "Phần 3"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

TRUYỆN 3H SÁNG ĐỀ CỬ

ke-bac-tinh-thich-dien
Kẻ bạc tình thích diễn
03/06/2025
Bìa Thì Ra Thư Ký Chu Là Người Như Thế
Thì Ra Thư Ký Chu Là Người Như Thế
17/02/2025
Bìa Trêu nhầm
Trêu Nhầm
14/03/2025
bay-nam-cung-hoa-tro-tan
BẢY NĂM CŨNG HÓA TRO TÀN
29/05/2025
  • TRANG CHỦ
  • GIỚI THIỆU
  • TIN TỨC
  • LIÊN HỆ
  • ĐIỀU KHOẢN
  • CHÍNH SÁCH BẢO MẬT

© 2025 Truyện 3h Sáng - Website truyện tranh nhà làm, nói KHÔNG với leech truyện. Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện 3h Sáng