TRẢ EM TỰ DO, TRẢ ANH QUÁ KHỨ - Phần 4
Tiếp theo, tôi cần giành lại quyền nuôi con trai Bình Bình, từ tay Trương Bác, nhưng sẽ gặp phải rất nhiều khó khăn. Diệp Huệ sảy thai, mẹ chồng sẽ càng coi trọng Bình Bình. Cháu trai này, bà ta chắc chắn sẽ không buông tay.
Tôi dành một khoảng thời gian để học trang điểm và cách ăn mặc. Dần dần thay đổi hình tượng bà nội trợ vốn có của mình, trở lại làm một nữ nhân viên văn phòng xinh đẹp như trước kia. Sau đó, tôi dựa vào năng lực chuyên môn của mình, xin việc vào công ty của Trương Bác, trở thành nhân viên kế toán của anh ta. Khi Trương Bác nhìn thấy tôi ở công ty, anh ta vô cùng kinh ngạc. Hoàn toàn không ngờ tôi lại thay đổi lớn như vậy, cũng không rõ tôi đã vượt qua vòng phỏng vấn của nhân sự như thế nào, để vào được công ty của anh ta.
“Sao em lại đến đây?” Trương Bác vô cùng ngạc nhiên.
“Em đến làm việc chứ sao ! Em dựa vào nỗ lực của bản thân để đi làm. Anh cũng không cho phép sao? Anh là ông chủ công ty, mà lại có lòng dạ hẹp hòi như vậy?” Tôi cố ý dùng lời lẽ kích anh ta, dù sao thì tôi nhất định phải làm việc ở đây.
“Tùy em, nhưng nếu làm không tốt bị sa thải thì đừng có kêu oan. Đi làm không giống như ở nhà nhàn nhã đâu ! ” Trương Bác nói xong thì bỏ đi.
Tôi cười lạnh một tiếng. Trương Bác trước kia, luôn xem thường tôi ở nhà làm nội trợ, nhưng anh ta làm sao biết được: làm nội trợ vất vả không kém gì đi làm. Lại còn không có lương và ngày nghỉ, bị người ta coi thường, những nỗ lực bỏ ra đều bị xem là lẽ đương nhiên.
Năm đó, nếu không phải anh ta và mẹ chồng không chịu thuê người giúp việc, cứ nhất quyết bắt tôi nghỉ việc, ở nhà chăm con. Mẹ chồng lại còn mê tín, Bình Bình bị ốm thì không chịu đưa đi khám, cho con uống cái gì mà bài thuốc dân gian ở quê, canh giun đất. Thì tôi cũng không đến mức, phải từ bỏ công việc yêu thích, từ bỏ tương lai, về nhà hầu hạ gia đình bọn họ. Tôi cũng học hành hơn mười năm, mới đổi lấy một công việc ổn định. Tại sao lại phải để tôi chịu ấm ức, vì lòng tự trọng của người đàn ông, mà hy sinh ước mơ của mình? Hơn nữa nực cười ở chỗ, Trương Bác hứa với tôi rằng: sẽ chăm sóc gia đình thật tốt, anh ta sẽ che chắn mọi sóng gió cho tôi, cho tôi một bến đỗ bình yên. Kết quả, những sóng gió trong đời tôi, đều là do anh ta mang đến. Nhìn bóng lưng anh ta đi xa dần, tôi sẽ khiến anh ta phải trả giá, cho sự khinh suất và kiêu ngạo ngày hôm nay.
Công ty của Trương Bác chủ yếu kinh doanh nước hoa nam, danh tiếng không lớn lắm. Phong cách sản phẩm, tương đối phù hợp với tầng lớp trung lưu và một số nam giới trẻ tuổi. Lúc chúng tôi mới kết hôn, hoạt động kinh doanh của công ty rất tốt, thu nhập cao. Nhưng theo điều tra của tôi, mấy năm nay, công ty đã bị một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ chiếm mất thị phần lớn. Tôi bí mật liên lạc với người phụ trách của công ty đối thủ. Người phụ trách nghe nói tôi là vợ cũ của Trương Bác, ban đầu định từ chối hợp tác, tôi bèn kể cho anh ta nghe về mối thù của tôi với Trương Bác. Trương Bác và tiểu tam cùng mẹ chồng ngược đãi con trai tôi, tôi đảm bảo với anh ta rằng nhất định sẽ cùng anh ta đánh sập Trương Bác. Anh ta bị quyết tâm của tôi lay động, đồng ý hợp tác, còn tiết lộ cho tôi một chuyện cũ.
Hóa ra, ban đầu công ty của Trương Bác phát triển vượt bậc là do ăn cắp công thức bí mật của công ty bọn họ. Nhưng muốn có được bằng chứng, thì cần phải có được công thức nước hoa của công ty Trương Bác cách đây 3 năm. Tôi định đi lấy công thức này, đồng thời giúp anh ta điều tra công thức chính loại nước hoa chủ lực của công ty Trương Bác. Sau đó chúng tôi sẽ cùng nhau đánh sập Trương Bác.
Chuyện này đối với tôi mà nói, không quá khó. Trước khi chúng tôi ly hôn, Trương Bác không giấu giếm tôi bất cứ chuyện gì trong công ty. Loại nước hoa bán chạy kia, là do tôi và anh ta cùng nghĩ ra công thức, chỉ là bây giờ đã có một số điều chỉnh. Mọi người trong công ty không biết mối quan hệ giữa tôi và Trương Bác, vì trước đây, tôi gần như không bao giờ đến công ty. Trong mắt đồng nghiệp, tôi chỉ là một nhân viên bình thường. Rất nhanh tôi đã hòa nhập với mọi người. Trong một buổi liên hoan, tôi quen biết nhân viên phụ trách pha chế nước hoa là cô Vương. Cô ấy là người biết rõ: công thức bí mật của loại nước hoa chủ lực hiện tại, có thể nói, là cô ấy đã cải tiến loại nước hoa bán chạy của công ty.
Tôi làm thân với cô ấy, tặng quà cho cô ấy, trò chuyện với cô ấy về công ty. Từ những cuộc trò chuyện, tôi phát hiện ra rằng: cô ấy thực sự rất bất mãn với công ty của Trương Bác. Cách Trương Bác điều hành công ty rất cổ hủ, quản lý nhân sự thiếu tính nhân văn, rất nhiều người bất mãn với điều này. Ngoài ra, trong công ty, nhân viên phụ trách pha chế nước hoa chủ lực, lại không có bất kỳ cơ hội sáng tạo nào. Điều này rất bất lợi cho sự phát triển của công ty.
“Cô Vương, cô có từng nghĩ đến việc: nhảy việc sang một công ty có tiềm năng phát triển hơn không? Với năng lực của cô, chắc chắn sẽ có cơ hội phát triển tốt hơn.”
Tôi dành một khoảng thời gian để học trang điểm và cách ăn mặc. Dần dần thay đổi hình tượng bà nội trợ vốn có của mình, trở lại làm một nữ nhân viên văn phòng xinh đẹp như trước kia. Sau đó, tôi dựa vào năng lực chuyên môn của mình, xin việc vào công ty của Trương Bác, trở thành nhân viên kế toán của anh ta. Khi Trương Bác nhìn thấy tôi ở công ty, anh ta vô cùng kinh ngạc. Hoàn toàn không ngờ tôi lại thay đổi lớn như vậy, cũng không rõ tôi đã vượt qua vòng phỏng vấn của nhân sự như thế nào, để vào được công ty của anh ta.
“Sao em lại đến đây?” Trương Bác vô cùng ngạc nhiên.
“Em đến làm việc chứ sao ! Em dựa vào nỗ lực của bản thân để đi làm. Anh cũng không cho phép sao? Anh là ông chủ công ty, mà lại có lòng dạ hẹp hòi như vậy?” Tôi cố ý dùng lời lẽ kích anh ta, dù sao thì tôi nhất định phải làm việc ở đây.
“Tùy em, nhưng nếu làm không tốt bị sa thải thì đừng có kêu oan. Đi làm không giống như ở nhà nhàn nhã đâu ! ” Trương Bác nói xong thì bỏ đi.
Tôi cười lạnh một tiếng. Trương Bác trước kia, luôn xem thường tôi ở nhà làm nội trợ, nhưng anh ta làm sao biết được: làm nội trợ vất vả không kém gì đi làm. Lại còn không có lương và ngày nghỉ, bị người ta coi thường, những nỗ lực bỏ ra đều bị xem là lẽ đương nhiên.
Năm đó, nếu không phải anh ta và mẹ chồng không chịu thuê người giúp việc, cứ nhất quyết bắt tôi nghỉ việc, ở nhà chăm con. Mẹ chồng lại còn mê tín, Bình Bình bị ốm thì không chịu đưa đi khám, cho con uống cái gì mà bài thuốc dân gian ở quê, canh giun đất. Thì tôi cũng không đến mức, phải từ bỏ công việc yêu thích, từ bỏ tương lai, về nhà hầu hạ gia đình bọn họ. Tôi cũng học hành hơn mười năm, mới đổi lấy một công việc ổn định. Tại sao lại phải để tôi chịu ấm ức, vì lòng tự trọng của người đàn ông, mà hy sinh ước mơ của mình? Hơn nữa nực cười ở chỗ, Trương Bác hứa với tôi rằng: sẽ chăm sóc gia đình thật tốt, anh ta sẽ che chắn mọi sóng gió cho tôi, cho tôi một bến đỗ bình yên. Kết quả, những sóng gió trong đời tôi, đều là do anh ta mang đến. Nhìn bóng lưng anh ta đi xa dần, tôi sẽ khiến anh ta phải trả giá, cho sự khinh suất và kiêu ngạo ngày hôm nay.
Công ty của Trương Bác chủ yếu kinh doanh nước hoa nam, danh tiếng không lớn lắm. Phong cách sản phẩm, tương đối phù hợp với tầng lớp trung lưu và một số nam giới trẻ tuổi. Lúc chúng tôi mới kết hôn, hoạt động kinh doanh của công ty rất tốt, thu nhập cao. Nhưng theo điều tra của tôi, mấy năm nay, công ty đã bị một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ chiếm mất thị phần lớn. Tôi bí mật liên lạc với người phụ trách của công ty đối thủ. Người phụ trách nghe nói tôi là vợ cũ của Trương Bác, ban đầu định từ chối hợp tác, tôi bèn kể cho anh ta nghe về mối thù của tôi với Trương Bác. Trương Bác và tiểu tam cùng mẹ chồng ngược đãi con trai tôi, tôi đảm bảo với anh ta rằng nhất định sẽ cùng anh ta đánh sập Trương Bác. Anh ta bị quyết tâm của tôi lay động, đồng ý hợp tác, còn tiết lộ cho tôi một chuyện cũ.
Hóa ra, ban đầu công ty của Trương Bác phát triển vượt bậc là do ăn cắp công thức bí mật của công ty bọn họ. Nhưng muốn có được bằng chứng, thì cần phải có được công thức nước hoa của công ty Trương Bác cách đây 3 năm. Tôi định đi lấy công thức này, đồng thời giúp anh ta điều tra công thức chính loại nước hoa chủ lực của công ty Trương Bác. Sau đó chúng tôi sẽ cùng nhau đánh sập Trương Bác.
Chuyện này đối với tôi mà nói, không quá khó. Trước khi chúng tôi ly hôn, Trương Bác không giấu giếm tôi bất cứ chuyện gì trong công ty. Loại nước hoa bán chạy kia, là do tôi và anh ta cùng nghĩ ra công thức, chỉ là bây giờ đã có một số điều chỉnh. Mọi người trong công ty không biết mối quan hệ giữa tôi và Trương Bác, vì trước đây, tôi gần như không bao giờ đến công ty. Trong mắt đồng nghiệp, tôi chỉ là một nhân viên bình thường. Rất nhanh tôi đã hòa nhập với mọi người. Trong một buổi liên hoan, tôi quen biết nhân viên phụ trách pha chế nước hoa là cô Vương. Cô ấy là người biết rõ: công thức bí mật của loại nước hoa chủ lực hiện tại, có thể nói, là cô ấy đã cải tiến loại nước hoa bán chạy của công ty.
Tôi làm thân với cô ấy, tặng quà cho cô ấy, trò chuyện với cô ấy về công ty. Từ những cuộc trò chuyện, tôi phát hiện ra rằng: cô ấy thực sự rất bất mãn với công ty của Trương Bác. Cách Trương Bác điều hành công ty rất cổ hủ, quản lý nhân sự thiếu tính nhân văn, rất nhiều người bất mãn với điều này. Ngoài ra, trong công ty, nhân viên phụ trách pha chế nước hoa chủ lực, lại không có bất kỳ cơ hội sáng tạo nào. Điều này rất bất lợi cho sự phát triển của công ty.
“Cô Vương, cô có từng nghĩ đến việc: nhảy việc sang một công ty có tiềm năng phát triển hơn không? Với năng lực của cô, chắc chắn sẽ có cơ hội phát triển tốt hơn.”
Tôi trình bày với cô Vương về phúc lợi và triết lý phát triển của công ty đối thủ, cố gắng thuyết phục cô ấy nhảy việc. Công ty đối thủ rất coi trọng nhân tài cốt cán, còn cho bọn họ phòng nghiên cứu riêng, để điều chỉnh công thức nước hoa. Thêm vào đó, bọn họ có nhiều chuyên gia hơn, cô Vương rõ ràng đã bị thuyết phục.
“Nhưng mà, liệu tôi có thể xin việc được không?” Cô Vương vẫn còn chút do dự.
“Không cần xin việc, tôi đến đây chính là để đào người.”
“Nhưng mà, liệu tôi có thể xin việc được không?” Cô Vương vẫn còn chút do dự.
“Không cần xin việc, tôi đến đây chính là để đào người.”
Tôi nói rõ mục đích của mình cho cô ấy biết. Sau khi nghe xong, cô ấy đồng ý cho tôi biết công thức bí mật, đợi khi công ty của Trương Bác gặp khủng hoảng thì sẽ nhảy việc sang công ty đối thủ. Có được công thức của loại nước hoa bán chạy, tôi lập tức gửi nó cho người phụ trách của công ty đối thủ. Không lâu nữa, trên thị trường sẽ xuất hiện một loại nước hoa tốt hơn. Trương Bác cũng sắp phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng lớn hơn.
Ngoài ra, khi kiểm tra sổ sách của công ty, tôi phát hiện công ty của Trương Bác có hành vi trốn thuế. Quả là niềm vui bất ngờ. Tôi giữ lại những bằng chứng này, coi như là một quân bài tẩy, để lật đổ Trương Bác sau này. Cộng thêm những bằng chứng ghi âm và video, về việc Trương Bác và Diệp Huệ ngược đãi con trai , mà tôi thu thập được từ đồng hồ của con, tôi nhất định sẽ giành được quyền nuôi con. Chỉ cần đợi thời cơ thích hợp, tôi sẽ hẹn gặp Trương Bác ở tòa án.
Mẹ chồng từ khi biết được sự thật Diệp Huệ lừa tiền, bắt đầu nhắm vào con trai tôi. Bà ta gọi điện rất nhiều lần, bảo bố mẹ tôi đưa con trai về, tôi dặn bố mẹ không cần để ý. Mẹ chồng liền đến nhà tôi, nhưng bà ta vừa đến cửa nhà, đã gặp Diệp Huệ đến trả thù. Sau đó hai người tự đánh nhau, tôi ngược lại đứng ở cửa xem kịch miễn phí.
Diệp Huệ muốn mẹ chồng bồi thường thiệt hại cho mình. Vì cú đánh của bà, khiến cô ta sảy thai, từ nay về sau không thể sinh con được nữa. Cô ta xông lên, túm lấy cổ áo mẹ chồng, hỏi bà ta đòi tiền:
Ngoài ra, khi kiểm tra sổ sách của công ty, tôi phát hiện công ty của Trương Bác có hành vi trốn thuế. Quả là niềm vui bất ngờ. Tôi giữ lại những bằng chứng này, coi như là một quân bài tẩy, để lật đổ Trương Bác sau này. Cộng thêm những bằng chứng ghi âm và video, về việc Trương Bác và Diệp Huệ ngược đãi con trai , mà tôi thu thập được từ đồng hồ của con, tôi nhất định sẽ giành được quyền nuôi con. Chỉ cần đợi thời cơ thích hợp, tôi sẽ hẹn gặp Trương Bác ở tòa án.
Mẹ chồng từ khi biết được sự thật Diệp Huệ lừa tiền, bắt đầu nhắm vào con trai tôi. Bà ta gọi điện rất nhiều lần, bảo bố mẹ tôi đưa con trai về, tôi dặn bố mẹ không cần để ý. Mẹ chồng liền đến nhà tôi, nhưng bà ta vừa đến cửa nhà, đã gặp Diệp Huệ đến trả thù. Sau đó hai người tự đánh nhau, tôi ngược lại đứng ở cửa xem kịch miễn phí.
Diệp Huệ muốn mẹ chồng bồi thường thiệt hại cho mình. Vì cú đánh của bà, khiến cô ta sảy thai, từ nay về sau không thể sinh con được nữa. Cô ta xông lên, túm lấy cổ áo mẹ chồng, hỏi bà ta đòi tiền:
“Bà già chớt tiệt ! Bà hại tôi sảy thai, không thể sinh con, bà phải bồi thường! Nếu không tôi sẽ ghiếc bà!”
“Đồ thối tha, cô còn dám đòi tiền tôi à ? Cô trả lại 30 vạn tiền cưới cho tôi! Thật là không biết xấu hổ. Tự mình phá thai nhiều quá, nên giờ bị quả báo đấy! Đồ như cô thì đáng đời!”
“Đồ thối tha, cô còn dám đòi tiền tôi à ? Cô trả lại 30 vạn tiền cưới cho tôi! Thật là không biết xấu hổ. Tự mình phá thai nhiều quá, nên giờ bị quả báo đấy! Đồ như cô thì đáng đời!”
Mẹ chồng mắng Diệp Huệ gieo gió gặt bão, bảo cô ta trả lại 30 vạn tiền cưới. Diệp Huệ túm lấy mẹ chồng, tát bà ta một cái, rồi cào cấu mặt bà ta. Mẹ chồng cũng không chịu thua, giơ chân đá liên tục vào chân Diệp Huệ. Hai người cãi nhau, lại một lần nữa lao vào đánh nhau, giằng xé quần áo và tóc của nhau, chửi bới om sòm, bộ dạng muốn liều mạng với nhau.
Tiếng cãi nhau của họ thu hút một số hàng xóm đến xem. Mọi người bắt đầu chỉ trỏ, hóng chuyện. Có người nhận ra Diệp Huệ, nói với mọi người rằng: cô ta làm tiểu tam như thế nào, lừa mẹ chồng nói mình có thai, kết quả là ngày cưới bị người ta vạch trần sự thật. Đứa bé trong bụng là con hoang, không biết của ai, khiến mẹ chồng tức giận đến mức đánh cho sảy thai tại chỗ. Kết quả là từ đó không thể sinh con được nữa.
Mọi người bàn tán chuyện của người khác, hăng say hơn bất cứ chuyện gì. Dù sao cũng chẳng liên quan đến mình. Bọn họ thảo luận một hồi, đều cho rằng Diệp Huệ đáng đời, tự mình không biết xấu hổ, lăng nhăng khắp nơi. Diệp Huệ mất hết tất cả: danh dự, công việc, tiền bạc và cả người yêu cũ. Nghe thấy những lời bàn tán của mọi người, cô ta tức giận đến mức phát điên, trút hết mọi tức giận lên người mẹ chồng, dùng hết sức lực đá bà ta. Mẹ chồng không cẩn thận bị Diệp Huệ đá ngã, gáy đập mạnh vào bồn hoa, đầu bê bết mấu, ngất xỉu tại chỗ. Hàng xóm tốt bụng, vội vàng gọi xe cấp cứu. Diệp Huệ thấy tình hình không ổn, định muốn bỏ chạy, bị người ta chặn lại báo cảnh sát.
Mẹ chồng được đưa vào bệnh viện, bác sĩ chẩn đoán bị xuất huyết não, dẫn đến liệt nửa người. Trương Bác chạy đến bệnh viện, nghe hàng xóm kể lại sự việc, Diệp Huệ đánh người, bị giam vào đồn cảnh sát. Diệp Huệ bị bắt sau đó. Tên bạn trai thời đại học của cô ta, Lý Ngạn, sau khi tiêu hết tiền lại tìm đến Diệp Huệ. Nào ngờ lại phát hiện cô ta đã bị tống giam. Tên cờ bạc khát nước ấy, đã thua sạch tiền, chẳng còn gì để sống, lại bị người ta đòi nợ, cùng đường bèn tìm đến Trương Bác.
Trương Bác từ khi biết Diệp Huệ lừa mình, thì đã đuổi cái gọi là anh họ này ra khỏi công ty. Không ngờ, hắn lại dám chặn mình ở cổng công ty, tay còn cầm một con dao nhỏ, hoàn toàn là bộ dạng của một tên côn đồ lưu manh.
“Em rể à, đi đâu đấy? Cho anh mượn ít tiền đi.”
Tiếng cãi nhau của họ thu hút một số hàng xóm đến xem. Mọi người bắt đầu chỉ trỏ, hóng chuyện. Có người nhận ra Diệp Huệ, nói với mọi người rằng: cô ta làm tiểu tam như thế nào, lừa mẹ chồng nói mình có thai, kết quả là ngày cưới bị người ta vạch trần sự thật. Đứa bé trong bụng là con hoang, không biết của ai, khiến mẹ chồng tức giận đến mức đánh cho sảy thai tại chỗ. Kết quả là từ đó không thể sinh con được nữa.
Mọi người bàn tán chuyện của người khác, hăng say hơn bất cứ chuyện gì. Dù sao cũng chẳng liên quan đến mình. Bọn họ thảo luận một hồi, đều cho rằng Diệp Huệ đáng đời, tự mình không biết xấu hổ, lăng nhăng khắp nơi. Diệp Huệ mất hết tất cả: danh dự, công việc, tiền bạc và cả người yêu cũ. Nghe thấy những lời bàn tán của mọi người, cô ta tức giận đến mức phát điên, trút hết mọi tức giận lên người mẹ chồng, dùng hết sức lực đá bà ta. Mẹ chồng không cẩn thận bị Diệp Huệ đá ngã, gáy đập mạnh vào bồn hoa, đầu bê bết mấu, ngất xỉu tại chỗ. Hàng xóm tốt bụng, vội vàng gọi xe cấp cứu. Diệp Huệ thấy tình hình không ổn, định muốn bỏ chạy, bị người ta chặn lại báo cảnh sát.
Mẹ chồng được đưa vào bệnh viện, bác sĩ chẩn đoán bị xuất huyết não, dẫn đến liệt nửa người. Trương Bác chạy đến bệnh viện, nghe hàng xóm kể lại sự việc, Diệp Huệ đánh người, bị giam vào đồn cảnh sát. Diệp Huệ bị bắt sau đó. Tên bạn trai thời đại học của cô ta, Lý Ngạn, sau khi tiêu hết tiền lại tìm đến Diệp Huệ. Nào ngờ lại phát hiện cô ta đã bị tống giam. Tên cờ bạc khát nước ấy, đã thua sạch tiền, chẳng còn gì để sống, lại bị người ta đòi nợ, cùng đường bèn tìm đến Trương Bác.
Trương Bác từ khi biết Diệp Huệ lừa mình, thì đã đuổi cái gọi là anh họ này ra khỏi công ty. Không ngờ, hắn lại dám chặn mình ở cổng công ty, tay còn cầm một con dao nhỏ, hoàn toàn là bộ dạng của một tên côn đồ lưu manh.
“Em rể à, đi đâu đấy? Cho anh mượn ít tiền đi.”
Lý Ngạn chặn Trương Bác đang định ra ngoài, hỏi vay tiền.
“Tôi không kiện anh là may rồi. Anh còn dám đến tìm tôi? Cút xéo đi!”
“Tôi không kiện anh là may rồi. Anh còn dám đến tìm tôi? Cút xéo đi!”
Trương Bác đang bực mình, vì chuyện bị Diệp Huệ lừa gạt, mẹ ruột còn bị Diệp Huệ đánh đến mức phải nhập viện. Nhìn Lý Ngạn càng thêm tức giận. Anh ta gọi bảo vệ đến định đuổi Lý Ngạn đi, Lý Ngạn không vay được tiền, nổi cơn thịnh nộ, kéo Trương Bác vào lòng, lấy con dao nhỏ kề lên cổ anh ta:
“Cho hay không cho!”
Trương Bác bị dọa nạt như vậy ngay trên địa bàn của mình, cũng nổi giận, ra sức vùng vẫy, đánh nhau với Lý Ngạn. Trong lúc giằng co, Lý Ngạn đâm một nhát vào hạ bộ Trương Bác, Trương Bác hét lên rồi quỳ gục xuống đất. Lý Ngạn đâm trúng người, sợ hãi bỏ chạy. Trương Bác sau khi được đưa vào viện điều trị, đã để lại di chứng: mất khả năng sinh lý đàn ông. Anh ta báo cảnh sát bắt Lý Ngạn. Không lâu sau, Lý Ngạn bị bắt vào tù, vì tội cưỡng đoạt tài sản và cố ý gây thương tích.
Cùng lúc đó, dòng nước hoa mới của công ty đối thủ, được tung ra thị trường. Loại nước hoa này, vừa có những đặc điểm nổi bật của dòng nước hoa bán chạy do công ty Trương Bác sản xuất, lại có chất lượng vượt trội hơn, nhanh chóng được ưa chuộng, thu hút đông đảo người tiêu dùng yêu thích. Dòng nước hoa chủ lực của công ty Trương Bác mất đi khả năng cạnh tranh. Sau đó, chuyên gia pha chế nước hoa giỏi nhất, là cô Vương cũng được tôi sắp xếp để nhảy việc sang công ty đối thủ. Nghiên cứu dòng nước hoa mới cho họ, còn nước hoa của công ty Trương Bác thì chẳng có sản phẩm mới nào.
Vào thời điểm công ty đang ở thế ngàn cân treo sợi tóc, công ty đối thủ lại tung ra tin tức chấn động. Nói Trương Bác ăn cắp công thức bí mật của họ để sản xuất nước hoa, yêu cầu Trương Bác bồi thường. Sau khi cảnh sát điều tra, chứng cứ xác thực, Trương Bác phải bồi thường thiệt hại cho đối phương 300 vạn. Trải qua chuyện này, công ty nước hoa của Trương Bác hoàn toàn mất uy tín và khách hàng. Nước hoa của họ không ai hỏi đến, công ty thua lỗ hơn 600 vạn, đứng trước nguy cơ phá sản.
Lúc này, tôi kiện công ty Trương Bác tội trốn thuế. Sau khi điều tra xác minh, Trương Bác phải nộp bổ sung số tiền thuế hơn 400 vạn. Anh ta buộc phải bán công ty để trả nợ, bán cả nhà và xe, sau khi nộp đủ tiền thuế thì gần như trắng tay. Cuối cùng, chính là lúc tôi giành quyền nuôi con, trút giận lần cuối.
…
Hôm đó, tôi dẫn theo bố mẹ cùng một số người thân, bạn bè đến tòa án. Tôi đưa ra bằng chứng: Trương Bác và Diệp Huệ nhiều lần ngược đãi và âm mưu sát hại con trai tôi. Kiện Trương Bác và Diệp Huệ ra tòa, yêu cầu giành lại quyền nuôi con. Bằng chứng tôi đưa ra bao gồm đoạn ghi âm, trong đó có thể nghe rõ Diệp Huệ đánh con trai tôi, còn Trương Bác, không những không ngăn cản mà còn dung túng.
Trương Bác bị dọa nạt như vậy ngay trên địa bàn của mình, cũng nổi giận, ra sức vùng vẫy, đánh nhau với Lý Ngạn. Trong lúc giằng co, Lý Ngạn đâm một nhát vào hạ bộ Trương Bác, Trương Bác hét lên rồi quỳ gục xuống đất. Lý Ngạn đâm trúng người, sợ hãi bỏ chạy. Trương Bác sau khi được đưa vào viện điều trị, đã để lại di chứng: mất khả năng sinh lý đàn ông. Anh ta báo cảnh sát bắt Lý Ngạn. Không lâu sau, Lý Ngạn bị bắt vào tù, vì tội cưỡng đoạt tài sản và cố ý gây thương tích.
Cùng lúc đó, dòng nước hoa mới của công ty đối thủ, được tung ra thị trường. Loại nước hoa này, vừa có những đặc điểm nổi bật của dòng nước hoa bán chạy do công ty Trương Bác sản xuất, lại có chất lượng vượt trội hơn, nhanh chóng được ưa chuộng, thu hút đông đảo người tiêu dùng yêu thích. Dòng nước hoa chủ lực của công ty Trương Bác mất đi khả năng cạnh tranh. Sau đó, chuyên gia pha chế nước hoa giỏi nhất, là cô Vương cũng được tôi sắp xếp để nhảy việc sang công ty đối thủ. Nghiên cứu dòng nước hoa mới cho họ, còn nước hoa của công ty Trương Bác thì chẳng có sản phẩm mới nào.
Vào thời điểm công ty đang ở thế ngàn cân treo sợi tóc, công ty đối thủ lại tung ra tin tức chấn động. Nói Trương Bác ăn cắp công thức bí mật của họ để sản xuất nước hoa, yêu cầu Trương Bác bồi thường. Sau khi cảnh sát điều tra, chứng cứ xác thực, Trương Bác phải bồi thường thiệt hại cho đối phương 300 vạn. Trải qua chuyện này, công ty nước hoa của Trương Bác hoàn toàn mất uy tín và khách hàng. Nước hoa của họ không ai hỏi đến, công ty thua lỗ hơn 600 vạn, đứng trước nguy cơ phá sản.
Lúc này, tôi kiện công ty Trương Bác tội trốn thuế. Sau khi điều tra xác minh, Trương Bác phải nộp bổ sung số tiền thuế hơn 400 vạn. Anh ta buộc phải bán công ty để trả nợ, bán cả nhà và xe, sau khi nộp đủ tiền thuế thì gần như trắng tay. Cuối cùng, chính là lúc tôi giành quyền nuôi con, trút giận lần cuối.
…
Hôm đó, tôi dẫn theo bố mẹ cùng một số người thân, bạn bè đến tòa án. Tôi đưa ra bằng chứng: Trương Bác và Diệp Huệ nhiều lần ngược đãi và âm mưu sát hại con trai tôi. Kiện Trương Bác và Diệp Huệ ra tòa, yêu cầu giành lại quyền nuôi con. Bằng chứng tôi đưa ra bao gồm đoạn ghi âm, trong đó có thể nghe rõ Diệp Huệ đánh con trai tôi, còn Trương Bác, không những không ngăn cản mà còn dung túng.
Còn có cả video, Trương Bác và Diệp Huệ thân mật trước mặt con trai tôi, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển thể chất và tinh thần của con. Còn có cả lịch sử trò chuyện, Diệp Huệ hẹn Trương Bác đưa con trai đi leo núi, sau đó lên kế hoạch đẩy con tôi xuống núi. Còn rất nhiều bằng chứng khác. Hơn nữa, hiện tại Trương Bác không có khả năng nuôi con, còn tôi, do thường xuyên viết lách nên có thu nhập từ bản thảo. Cho dù công ty Trương Bác phá sản, thì tôi vẫn có thu nhập, có khả năng nuôi con. Tất cả những lý do tôi đưa ra, đều được công nhận là phù hợp để nuôi con. Tôi đã giành lại quyền nuôi con một cách suôn sẻ.
Tại tòa án, tôi ôm con trai, khóc lớn. Cuối cùng, tôi đã trả lại gấp đôi những đau khổ mình phải chịu, cho Trương Bác và Diệp Huệ. Trương Bác và Diệp Huệ khóc lóc cầu xin tôi tha thứ, tôi cười lạnh trong lòng. Cuối cùng, Trương Bác và Diệp Huệ bị kết án 3 năm tù, vì tội ngược đãi trẻ em và cố ý ghiếc người bất thành.
Tại tòa án, tôi ôm con trai, khóc lớn. Cuối cùng, tôi đã trả lại gấp đôi những đau khổ mình phải chịu, cho Trương Bác và Diệp Huệ. Trương Bác và Diệp Huệ khóc lóc cầu xin tôi tha thứ, tôi cười lạnh trong lòng. Cuối cùng, Trương Bác và Diệp Huệ bị kết án 3 năm tù, vì tội ngược đãi trẻ em và cố ý ghiếc người bất thành.
Mẹ chồng tôi bị nhân viên chăm sóc bắt nạt trong bệnh viện. Cuối cùng, vì không có tiền đóng viện phí, nên bị đưa vào viện dưỡng lão, vài tháng sau thì qua đời.
Tôi và con trai bắt đầu một cuộc sống mới. Ngoài ra, còn tìm được một công việc tốt ở công ty đối thủ, tiếp tục sự nghiệp của mình. Cũng gặp được người theo đuổi mới, nhưng tôi chọn ở bên con trai, chăm sóc bố mẹ thật tốt, cùng nhau trải qua những ngày tháng hạnh phúc.
Tôi và con trai bắt đầu một cuộc sống mới. Ngoài ra, còn tìm được một công việc tốt ở công ty đối thủ, tiếp tục sự nghiệp của mình. Cũng gặp được người theo đuổi mới, nhưng tôi chọn ở bên con trai, chăm sóc bố mẹ thật tốt, cùng nhau trải qua những ngày tháng hạnh phúc.
————–
HOÀN VĂN.
“ Vậy là hết! Một câu chuyện đầy dối trá, phản bội, đau thương… nhưng cũng là câu chuyện của sự thức tỉnh!
Nữ chính, cô gái từng hiền lành, nhẫn nhịn, nay đã lột xác. Từ kẻ yếu đuối trong tình yêu, cô trở thành người cầm lái số phận của chính mình.
Trương Bác, người đàn ông từng hứa trăm điều, nhưng lại quên hết, chỉ trong một cái ôm với kẻ khác. Giờ đây, anh ta có hạnh phúc không? Có day dứt không? Câu trả lời, chỉ anh ta biết.
Còn Diệp Huệ, kẻ từng đắc ý giành được thứ không thuộc về mình, liệu có hiểu rằng: những gì dễ dàng có được, cũng dễ dàng tan biến như bọt biển?
Trương Bác, người đàn ông từng hứa trăm điều, nhưng lại quên hết, chỉ trong một cái ôm với kẻ khác. Giờ đây, anh ta có hạnh phúc không? Có day dứt không? Câu trả lời, chỉ anh ta biết.
Còn Diệp Huệ, kẻ từng đắc ý giành được thứ không thuộc về mình, liệu có hiểu rằng: những gì dễ dàng có được, cũng dễ dàng tan biến như bọt biển?
Đời người là một ván cờ. Có kẻ thắng, có kẻ thua. Có người ra đi trong cay đắng, có người bước tiếp với nụ cười. Nhưng một điều chắc chắn rằng: có những sai lầm, mãi mãi không thể sửa chữa! “
Bạn nghĩ sao về cái kết của câu chuyện này ? Comment chia sẻ với mình nha !
Cảm ơn bạn đã lắng nghe, ủng hộ chúng mình một like và bấm theo dõi để chúng mình có thêm động lực ra những bộ truyện hấp dẫn tiếp theo nhé