Truyện 3h Sáng
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
Tìm truyện
Sign in Sign up
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
  • Truyện tranh
    • Manga
    • Manhua
    • Manhwa
  • Truyện chữ
Sign in Sign up
Prev
Next
Novel Info

Thật May Anh Vẫn Ở Đây - Phần 4

  1. Home
  2. Thật May Anh Vẫn Ở Đây
  3. Phần 4
Prev
Next
Novel Info
Tham gia nhóm Phố Ngôn Tình, Tiểu Thuyết Hay và nhóm Truyện 3h Sáng để ủng hộ tác giả nhé!

Về đến nhà, tôi đi tắm. Khi cởi quần áo ra, tôi nhìn thấy trên chiếc váy có một vết đỏ tươi rõ ràng. Mọi hy vọng cuối cùng trong lòng tôi, cũng hoàn toàn tan biến. Tôi úp mặt vào tay một lúc lâu, quyết định không nghĩ ngợi nữa. Sau khi dọn dẹp xong, tôi pha một tách trà gừng đường đỏ. Bụng dưới ấm lên, cảm giác dễ chịu hơn nhiều. Tôi liếc nhìn điện thoại. Không có cuộc gọi hay tin nhắn nào từ Thư Minh Nam. Cơn mưa lớn bất chợt không làm anh nhớ ra việc: hỏi xem tôi đã về nhà an toàn hay chưa. Tôi bỗng bật cười một cách vô thức. Điện thoại đột nhiên đổ chuông. Người gọi là mẹ của Thư Minh Nam.
“Gia Gia, điện thoại của A Nam không liên lạc được. Nó có ở bên con không?”
Giọng nói của bà yếu ớt và mệt mỏi.
“Dạ, dì ơi, anh ấy đang ở ngoài. Có chuyện gì sao ạ?”
“Dì bị sốt, chóng mặt lắm…”
Câu nói của bà bị cắt ngang, điện thoại đột ngột ngắt kết nối. Tôi gọi lại, nhưng không ai bắt máy. Mẹ của Thư Minh Nam sống một mình đã nhiều năm, tôi bắt đầu lo lắng. Lập tức gọi cho Thư Minh Nam, nhưng điện thoại của anh báo tắt máy. Không chần chừ, tôi gọi ngay 110, sau đó nhanh chóng xuống lầu, bắt xe đến bệnh viện gần nhà bà.
Nhà của mẹ Thư Minh Nam ở vùng ngoại ô, cách thành phố khoảng hai giờ xe. Trời mưa lớn như trút nước, đến khi tôi tới bệnh viện thì đã là nửa đêm. Mẹ của anh ấy đang được theo dõi trong phòng cấp cứu. Bác sĩ nói may mà 110 đưa đến kịp, nếu không thì rất nguy hiểm đến tính mạng. Phòng cấp cứu không cho phép vào, tôi ngồi trên chiếc ghế ngoài hành lang, lặng lẽ chờ đợi.
Sau khi ở bên Thư Minh Nam, mẹ anh ấy đối xử với tôi rất tốt. Bà biết tôi từ nhỏ đã không có cha mẹ, lớn lên nhờ ông nội nuôi dưỡng. Nên mỗi dịp nghỉ lễ, đều gọi tôi về nhà ăn cơm. Vào những ngày lễ hoặc khi chuyển mùa, bà luôn mua quần áo và giày dép cho tôi. Thậm chí, còn chu đáo hơn cả những gì bà chuẩn bị cho con trai mình. Tôi từ nhỏ chưa bao giờ cảm nhận được sự chăm sóc tỉ mỉ, như tình thương của mẹ. Nên khi ấy tôi nghĩ: sau này, được làm người nhà với Thư Minh Nam và mẹ anh ấy, chắc chắn sẽ là niềm hạnh phúc lớn nhất của đời tôi.
Tôi ngồi cả đêm trên chiếc ghế lạnh lẽo, ở hành lang bệnh viện. Nhiệt độ đột ngột giảm xuống. Tôi ra khỏi nhà vội vã, nên chỉ mặc một chiếc áo mỏng. Bụng dưới lại bắt đầu đau âm ỉ. Tôi co người lại, vừa lạnh, vừa đói, vừa khó chịu, đầu óc mơ màng. Trời đã sáng, điện thoại của Thư Minh Nam vẫn tắt máy.
Tôi mở WeChat, nhìn thấy Ninh Hoan Hoan đăng vài tấm ảnh lên dòng thời gian. Trên bàn là bữa sáng thịnh soạn, với cháo táo đỏ nóng hổi, trứng ốp la, thêm cả quẩy và bánh bao, đầy đủ và phong phú. Ở một góc của bức ảnh, thấp thoáng bóng lưng mờ nhạt của một người đàn ông, đang bận rộn trong bếp. Chỉ cần nhìn qua, tôi đã nhận ra đó là Thư Minh Nam. Chú thích dưới ảnh viết:
“Cảm giác được bá đạo chăm sóc trong kỳ sinh lý thật tuyệt~”
Tôi nhắm mắt lại.
Mẹ của Thư Minh Nam đã tỉnh lại, không còn nguy hiểm nữa. Bà nắm lấy tay tôi, lo lắng hỏi con trai mình đang ở đâu. Nhìn khuôn mặt nhợt nhạt, yếu ớt của bà, tôi bịa một lý do. Nói rằng anh đang tham gia một cuộc họp kín ở công ty, và điện thoại đã bị thu. Nghe vậy, bà yên tâm hơn, còn dặn tôi rằng: chuyện bà ngất xỉu hôm nay, đừng nói cho Thư Minh Nam biết. Để anh ấy khỏi lo lắng, mà phải chạy về, ảnh hưởng đến công việc. Tôi gật đầu đồng ý. Bà lại thúc giục tôi đi.
“Gia Gia, dì biết con bận rộn ở trường. Giờ dì đã khỏe lại rồi, nếu con cứ ở đây, dì sẽ càng cảm thấy áy náy hơn. Mau về đi.”
Tôi bất đắc dĩ rời khỏi phòng bệnh, lặng lẽ đi dọc hành lang. Buổi sáng trời mưa lớn, bệnh viện hầu như không có bóng người. Bầu trời u ám, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt lọt qua cửa sổ. Lạnh lẽo và cô quạnh. Tôi bất chợt dừng lại. Không thể tin vào mắt mình. Kỷ Tuấn Tu đang đi về phía tôi trong hành lang mờ tối. Khuôn mặt anh dần trở nên rõ ràng. Cuối cùng, anh đứng trước mặt tôi. Chân thật và không thể phủ nhận. Thậm chí, tôi còn cảm nhận được hơi lạnh phảng phất trên người anh, như thể nó đến từ cơn mưa ngoài trời.
“Sư huynh, sao anh lại ở đây?”
Tôi sững sờ nhìn anh. Khuôn mặt góc cạnh của anh trong ánh sáng lờ mờ, càng trở nên sâu thẳm và sắc nét.
“Đón em về phòng thí nghiệm.”
Giọng anh vẫn như mọi khi, lạnh lùng và bình thản, như thể chỉ đang hỏi về số liệu trong phòng thí nghiệm. Tôi đột nhiên nhớ lại, sáng nay khi còn mơ màng, Kỷ Tuấn Tu có gọi điện cho tôi, hỏi tôi hôm nay có đến phòng thí nghiệm được không. Tôi đại khái trả lời tình hình, nói rằng mưa lớn không về kịp, và xin phép vắng mặt.
“Hôm nay có số liệu quan trọng sao?”
Tôi kinh ngạc và nghi hoặc hỏi.
“Ừm, em xong việc chưa?”
Tôi vội gật đầu:
“Dạ, em đang định quay về.”
Hôm nay, Kỷ Tuấn Tu lái một chiếc xe Jeep đen. Nghĩ đến chuyện tối qua, tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng.
“Sư huynh, phí rửa xe bao nhiêu ạ? Em trả cho anh.”
Tôi khẽ nói, giọng lí nhí. Anh mím môi, dường như cũng có chút không tự nhiên, giọng hơi căng thẳng:
“Không cần, rất dễ lau sạch.”
Tôi không dám hỏi thêm, nhắm mắt giả vờ ngủ. Kết quả là ngủ thật. Khi tỉnh dậy, tôi nhận ra xe đã dừng lại. Quay đầu nhìn, Kỷ Tuấn Tu đang ngồi yên lặng ở ghế lái. Anh nghiêng đầu nhìn tôi. Đôi mắt sâu lắng và đen láy, tựa như mặt hồ mùa đông.
“Còn sớm, ăn chút gì đi.”
“Không sao đâu, em không ăn cũng được”
Chưa kịp nói hết câu, bụng tôi đã phát ra một tiếng kêu “ọc ọc.”. Khóe môi anh hơi nhếch lên, tạo thành một đường cong mờ nhạt. Anh tháo dây an toàn, bình tĩnh nói:
“Đi thôi.”
Kỷ Tuấn Tu bảo rằng không quen ăn đồ ở ngoài, trên đường đến trường, đi ngang qua nhà anh, nên anh quyết định quay về. Nhà anh là một căn biệt thự ba tầng xanh mát, anh sống một mình. Giáo sư từng dẫn chúng tôi đến đây một lần, vào dịp sinh nhật của ông. Sau đó, chúng tôi đều cảm thán rằng: nơi này sạch sẽ và gọn gàng đến mức, không giống nơi con người sống.
Kỷ Tuấn Tu vốn tự kỷ luật và có chứng sạch sẽ, làm việc đâu ra đấy. Chỉ một lúc sau, hai phần trứng xào thịt xông khói đã được bày ra. Tôi thậm chí còn không nhìn thấy anh thực hiện động tác nào quá lớn. Tôi và anh ngồi đối diện nhau, trên chiếc bàn ăn rộng lớn, sạch bóng, không có bất kỳ món đồ linh tinh nào. Tôi ăn từng miếng nhỏ, rất từ tốn. Anh bỗng nhiên hỏi:
“Em đã suy nghĩ gì về việc: tham gia nhóm dự án mới?”
Lần trước trong buổi họp, giáo sư đã công bố một kế hoạch dự án mới. Đối tác là tập đoàn của gia đình Kỷ Tuấn Tu, triển vọng rất tốt, nhưng điều kiện tuyển chọn lại cực kỳ khắt khe.
“À, em không đăng ký.”
“Tại sao không thử? Đây là một cơ hội hiếm có.”
“Trước đây, công ty đã mua lại bằng sáng chế của em. Bây giờ, họ yêu cầu nâng cấp lên phiên bản 2 chấm 0. Em không có thời gian tham gia thêm dự án mới.” Tôi giải thích.
Ánh mắt của Kỷ Tuấn Tu sâu thẳm nhìn tôi.
“Có những thứ, nếu đã đến lúc phải cập nhật và thay thế, tại sao không buông bỏ đi?”
Tôi sững người. Lời nói của anh ấy dường như mang một ý nghĩa khác. Tôi cười, đáp:
“Trong lĩnh vực này, trước đây em đã bỏ ra rất nhiều thời gian và rất quen thuộc. Nếu đổi sang lĩnh vực mới, em sợ không theo kịp.”
Kỷ Tuấn Tu im lặng, đặt chiếc nĩa xuống rồi đứng dậy.
“Anh ăn no rồi. Mười phút nữa xuất phát.”
Nói xong, anh quay người bước vào phòng ngủ. Lúc này tôi mới thực sự thả lỏng, bắt đầu ăn một cách thoải mái hơn. Chiếc điện thoại đặt trên bàn của Kỷ Tuấn Tu, đột nhiên đổ chuông, màn hình hiển thị hai chữ: “Mẹ”. Tiếng chuông vang lên rồi ngừng, sau đó lại tiếp tục, như thể có chuyện gì đó gấp gáp.
Tôi chần chừ một lúc, rồi cầm điện thoại, đứng dậy đi tìm Kỷ Tuấn Tu. Gọi hai lần không có ai trả lời, tôi gõ cửa cũng không thấy động tĩnh gì. Theo bản năng, tôi đẩy cửa bước vào, nhìn thấy bóng người đứng thẳng, ở góc sáng của căn phòng. Tôi vội vàng bước nhanh về phía anh, giơ điện thoại lên.
“Sư huynh, mẹ anh gọi đấy. Điện thoại reo nhiều lần rồi.”
Kỷ Tuấn Tu quay người lại, đôi mắt trừng lớn nhìn tôi. Tôi lập tức khựng lại. Lúc này mới nhận ra: anh đang bán khỏa thân, quần áo còn vắt trên giường. Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào, làm nổi bật từng đường nét trên lồng ngực anh, những đường cơ bắp rắn rỏi kéo dài từ eo xuống, biến mất vào nơi sâu thẳm. Đầu tôi “ong” lên một tiếng, vội vàng quay người bước ra ngoài.
Kỷ Tuấn Tu bên trong nghe xong điện thoại, bước ra với dáng vẻ chỉnh tề, quần áo gọn gàng. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, giả vờ tự nhiên giải thích:
“Vừa nãy, em sợ mẹ anh có việc gấp nên mới xông vào. Thật sự không thấy gì cả.”
Anh giữ vẻ mặt bình thản, giọng điệu vẫn điềm tĩnh:
“Ừ, đi thôi.”
Khi lướt qua tôi, tôi ngẩng đầu, tình cờ nhìn thấy vành tai anh đỏ bừng. Hôm đó, tại phòng thí nghiệm, Kỷ Tuấn Tu một mình làm hết toàn bộ công việc, chưa đến buổi chiều đã hoàn thành tất cả nhiệm vụ. Tôi và hai sư đệ ngồi đơ ra, nhìn nhau đầy khó hiểu. Không hiểu tại sao, chỉ để làm một chút việc thế này, mà anh ấy lại lái xe suốt mấy tiếng đồng hồ, chỉ để đón tôi đến phòng thí nghiệm…
Về đến nhà, tôi thấy Thư Minh Nam cũng đã trở về. Anh đang vừa ngân nga hát, vừa xới đất cho mấy chậu hoa trên ban công. Nhìn thấy tôi, anh thẳng người lên, thản nhiên giải thích:
“Hôm qua, Ninh Hoan Hoan bị bệnh khá nghiêm trọng. Anh không yên tâm nên ở lại chăm thêm một chút. Điện thoại hết pin nên tắt nguồn, em không tìm anh đấy chứ?”
Tôi đứng ở cửa, lặng lẽ nhìn anh, chậm rãi nói:
“Nếu nghiêm trọng đến vậy, tại sao không đưa cô ta vào bệnh viện? Phải để anh ở bên cả đêm à?”
Anh nhíu mày, lập tức tỏ vẻ không hài lòng:
“Lại nữa rồi.”
Tôi nghiêng đầu, khẽ cười nhạt:
“Thôi, tùy anh.”
Thế nhưng, dường như thái độ đó lại càng khiến anh không vui hơn. Sau vài giây im lặng, như thể không thể kiềm chế thêm nữa, anh ném cái xẻng vào chậu hoa, giọng trầm xuống:
“Tống Gia, cuối năm chúng ta sẽ kết hôn rồi. Có vài chuyện, anh đã muốn nói rõ từ lâu. Trước đây, vì em còn chưa bước chân ra xã hội, anh nghĩ mình nên bao dung hơn với em. Nhưng bây giờ, em ngày càng đi quá giới hạn.”
“Anh và em là hai cá thể độc lập, giống như hai cái cây lớn mọc song song. Em có môi trường của em, anh cũng có môi trường của anh. Xã hội và trường học khác biệt rất lớn, nhưng em cứ can thiệp vào cuộc sống của anh ngày một nhiều, làm anh cảm thấy ngột ngạt”
Tôi ngắt lời anh.
“Thư Minh Nam, em sẽ không can thiệp vào cuộc sống của anh nữa.”
Anh nhíu mày, ánh mắt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
“Nói những lời giận dỗi như thế, có ý nghĩa gì không?”
Tôi nhìn thẳng vào anh, đáp:
“Thật đấy.”
Anh chăm chú nhìn tôi, rất lâu sau, giọng anh khẽ cười lạnh:
“Được, là em nói đấy. Nhớ kỹ lời của mình.”
———

Prev
Next
Novel Info

Comments for chapter "Phần 4"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Lịch sử đọc truyện
You don't have anything in histories
Bảng xếp hạng truyện
  • Hôm nay
  • Tuần này
  • Tháng này
[21+] Vị Linh Mục Yandere
[21+] Vị Linh Mục Yandere
Chap 4
Chap 3
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 8
Chapter 7
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
Chap 4 11/06/2025
Chap 3 11/06/2025
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.julycomic-com
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.
Chap 1 22/05/2025
Chap 2 22/05/2025
Ai Nói Dối
Ai Nói Dối
Chap 24 13/05/2025
Chap 23 14/03/2025
RJ0[21+] Tái sinh thành phản diện, tôi bị hôn phu chiếm giữ.1215557_img_main
[21+] Tái sinh thành phản diện, tôi bị hôn phu chiếm giữ.
Chap 2
Chap 1
Xem thêm
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
Chap 4 11/06/2025
Chap 3 11/06/2025
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 8
Chapter 7
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.julycomic-com
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.
Chap 1 22/05/2025
Chap 2 22/05/2025
[21+] Vị Linh Mục Yandere
[21+] Vị Linh Mục Yandere
Chap 4
Chap 3
[21+] Quấy rối tình dục bạn cùng lớp mà mình không ưa.
[21+] Quấy rối tình dục bạn cùng lớp mà mình không ưa.
Chap 4 16/06/2025
Chap 3 14/06/2025
1
[21+] Chuyển sinh đến dị giới bị hoàng tử hồ ly xấu xa trói buộc
Chap 4 17/06/2025
Chap 3 16/06/2025
Xem thêm
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 8
Chapter 7
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.julycomic-com
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.
Chap 1 22/05/2025
Chap 2 22/05/2025
256317f7d89d0bfe48b424644806acb71a40cd61_600_844_601927
Tư duy ngược
Chạp 7 15/03/2025
Chạp 6 26/02/2025
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
Chap 4 11/06/2025
Chap 3 11/06/2025
[R21] Tưởng Là Thiên Thần, Nhưng Có Vẻ Như Đã Ký Hợp Đồng Với Ác Quỷ.
[R21] Tưởng Là Thiên Thần, Nhưng Có Vẻ Như Đã Ký Hợp Đồng Với Ác Quỷ.
chap 5 25/04/2025
chap 1 26/03/2025
[r-18] kẻ giết người có tình yêu mù quáng, thích chơi đùa với thú cưng không thể cưỡng lại.
[r-18] kẻ giết người có tình yêu mù quáng, thích chơi đùa với thú cưng không thể cưỡng lại.
Chương 5 23/03/2025
Chương 4 23/03/2025
Xem thêm

TRUYỆN 3H SÁNG ĐỀ CỬ

Bìa Tôi mộng giữa ban ngày
Tôi Mộng Giữa Ban Ngày
17/02/2025
Bìa Trêu nhầm
Trêu Nhầm
14/03/2025
Bìa CEO Tỷ Phú Chỉ Yêu Người Vợ Thế Thân
CEO Tỷ Phú Chỉ Yêu Người Vợ Thế Thân
01/03/2025
bi-mat-cua-chong-toi
Bí Mật Của Chồng Tôi
06/06/2025
  • TRANG CHỦ
  • GIỚI THIỆU
  • TIN TỨC
  • LIÊN HỆ
  • ĐIỀU KHOẢN
  • CHÍNH SÁCH BẢO MẬT

© 2025 Truyện 3h Sáng - Website truyện tranh nhà làm, nói KHÔNG với leech truyện. Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Xôi lạc tv | soi keo | truc tiep bong da | trực tiếp bóng đá Socolive

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện 3h Sáng