Truyện 3h Sáng
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
Tìm truyện
Sign in Sign up
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
  • Truyện tranh
    • Manga
    • Manhua
    • Manhwa
  • Truyện chữ
Sign in Sign up
Prev
Novel Info

MƯỜI HAI NĂM YÊU DẠI KHỜ - Phần 5

  1. Home
  2. MƯỜI HAI NĂM YÊU DẠI KHỜ
  3. Phần 5 - End
Prev
Novel Info
Tham gia nhóm Phố Ngôn Tình, Tiểu Thuyết Hay và nhóm Truyện 3h Sáng trên FB để ủng hộ tác giả nhé!

Hợp tác với nhà họ Quý, yêu cầu tôi thường xuyên làm việc cùng Quý Phong. Truyền thông đưa tin rầm rộ, nói tôi và Quý Phong là “trai tài gái sắc, sắp thành chuyện lớn”. Quý Phong chụp màn hình bài báo gửi cho tôi: [Cô nghĩ sao?]
Tôi nhớ lại mười mấy năm trời theo đuổi Thẩm Xuyên, như một con thú bị giam cầm, hỉ nộ ái ố đều xoay quanh một người khác. Từ đó, tôi chẳng còn mơ mộng về tình yêu, cảm thấy nó thật vô nghĩa. Nhưng tối ưu hóa lợi ích thì lại là chuyện khác. Tôi trả lời Quý Phong: [Có thể thử.]
Người thông minh luôn hiểu ý, chỉ qua một câu nói. Vào ngày sinh nhật của bố tôi, ông mời rất nhiều doanh nhân lớn ở Bắc Kinh đến tham dự. Tôi mặc một bộ lễ phục cao cấp được đặt may riêng, bước xuống từ chiếc xe sang trọng, khoác tay Quý Phong, người cũng diện âu phục chỉnh tề, sáng láng. Những vị tổng giám đốc muốn nhân dịp này kết nối mối quan hệ với nhà tôi, chẳng biết gì đã vội vàng tán thưởng:
“Cô Tống và cậu Quý đúng là trời sinh một đôi!”
Quý Phong cố gắng nén nụ cười, nhưng khóe môi gần như không thể kiềm được. Còn tôi thì chẳng mấy bận tâm. Vừa bước vào sảnh tiệc, tôi đã thấy ánh mắt Thẩm Xuyên dính chặt lấy mình. Anh ta tiều tụy hơn trước nhiều, gương mặt từng điển trai phong độ, giờ lại mất hết vẻ sáng rỡ. Bộ vest trên người cũng nhăn nhúm, chẳng còn chút khí thế của một tổng giám đốc. Anh ta bước tới chỗ tôi, ánh mắt vừa đắm đuối vừa dai dẳng, cất giọng:
“Giảo Giảo.”
Tôi khẽ nhích về phía Quý Phong, nhíu mày, lạnh lùng nhìn anh ta. Thẩm Xuyên làm như không nhận ra thái độ chán ghét của tôi, tiếp tục tiến tới, đôi mắt không rời khỏi tôi:
“Giảo Giảo, em và Quý Phong đang hẹn hò sao?”
Tôi nhìn gương mặt của anh ta, từ tốn nói:
“Liên quan quái gì đến anh?”
Nói xong, tôi kéo Quý Phong, người đang háo hức hóng chuyện quay người bỏ đi. Ra ngoài hít thở không khí, vậy mà Thẩm Xuyên vẫn như cái bóng dai dẳng, đuổi theo tôi:
“Giảo Giảo, chúng ta vẫn có thể quay lại với nhau, được không?”
Tôi đảo mắt, bản tính của đàn ông đúng là lạ lùng. Có được thì không biết trân trọng, mất đi rồi mới bắt đầu tiếc nuối. Tôi khẽ bật cười:
“Anh nghĩ mình còn xứng đáng với tôi sao?”
Một câu nói khiến sống lưng Thẩm Xuyên cứng đờ, gương mặt trắng bệch. Anh ta gằn giọng:
“Em chê anh bây giờ sa cơ lỡ vận, không còn tiền sao?”
Tôi không đáp lại, quay người trở về sảnh tiệc. Chỉ là trái tim này vẫn đau âm ỉ. Anh ta mãi mãi không hiểu, vì sao tôi lại rời bỏ anh ta.
Thẩm Xuyên chạy đôn chạy đáo, để tìm vốn đầu tư. Anh ta thậm chí còn cầu xin mẹ mình, nhượng lại số cổ phần bà từng nắm giữ, nhưng nhà họ Thẩm giờ đây chỉ còn là một cái vỏ rỗng. Nhân viên cốt lõi lần lượt rời đi, công ty chẳng khác nào một căn nhà mục nát, gió lùa tứ phía. Dù có cố bày biện thêm nội thất đẹp đẽ bên trong, cũng chẳng giữ nổi vẻ ngoài hào nhoáng được bao lâu. Huống chi, mẹ anh ta không hiểu quản lý, lại cứ thích xen vào các quyết sách, nhét thêm đủ loại thân thích vô dụng vào công ty. Kết quả, mọi việc Thẩm Xuyên làm đều bị bó buộc, vừa lấp xong hố này đã xuất hiện hố khác. Dẫu có tài giỏi đến đâu, trong tình cảnh công ty vừa lục đục nội bộ, vừa đối mặt với áp lực bên ngoài, anh ta cũng không thể xoay chuyển cục diện.
Cổ phiếu công ty nhà họ Thẩm giảm liên tục, chỉ còn là sự chống chọi trong tuyệt vọng. Tôi nhân cơ hội mua vào một lượng lớn cổ phiếu, khi giá ở mức thấp. Cuối cùng, thực hiện cú thâu tóm trọn gói nhà họ Thẩm.
Thắng làm vua, thua làm giặc. Thẩm Xuyên thu dọn đồ đạc, rời đi trong im lặng. Nhưng, như vậy mới chỉ là lấy lại những tài nguyên mà tôi đã trao đi. Còn cảm xúc, tôi vẫn chưa thu hồi về.
Thẩm Xuyên không phải là kẻ vô dụng, thất bại một lần không khiến anh ta bỏ cuộc. Anh ta tìm đến một cô gái từng thích mình: con gái một nhà tài phiệt ở Bắc Kinh, nổi tiếng vì lối suy nghĩ “yêu đương mù quáng”. Một bên cần tiền, một bên cần tình, đúng là trời sinh một cặp. Chỉ trong vòng hai tháng, tin tức về lễ đính hôn của họ đã rộ lên. Nhà Nguyệt Nguyệt cũng nhận được lời mời tham dự buổi lễ.
Đến ngày đính hôn, Nguyệt Nguyệt cố tình đi chúc rượu cho Thẩm Xuyên, rồi đưa anh ta một cuốn sổ tay: “Quà Giảo Giảo gửi cho anh.”
Đó là nhật ký của tôi, từ khi mười hai tuổi, đã ghi lại cả một quãng thanh xuân của mình. Thẩm Xuyên cầm cuốn nhật ký lên xem. Bên trong, chi chít những dòng chữ viết về sự quan sát, tình cảm, và cả những nỗi nhạy cảm, sâu đậm tôi dành cho anh ta.
Ngày 11 tháng 2
Nhà anh Xuyên xảy ra chuyện, bố nói gia đình họ Thẩm có thể sẽ phá sản. Tôi khóc lóc cầu xin bố và mọi người đầu tư giúp họ. Bố không đồng ý, tôi nhịn ăn ba ngày liền, ông ấy mới đành lòng chấp nhận.
Ngày 28 tháng 2
Số vốn không đủ, anh Xuyên rất khổ sở. Tôi nghe nói, bác của mình đang tham gia đấu thầu một dự án lớn, lại một lần nữa mặt dày đi cầu xin. Lần này, tôi còn lấy danh nghĩa bố để nói giúp. Gia đình họ Tống chúng tôi rất đoàn kết. Bác tôi nghĩ rằng đây là ý của bố, nên đã đồng ý hỗ trợ anh Xuyên. Sau đó, bố biết chuyện, giận đến nửa tháng không thèm nói chuyện với tôi, mắng tôi là đứa vô dụng. Nhưng anh Xuyên không phải người vô dụng.
Ngày 8 tháng 3
Kỷ niệm hai năm ngày cưới. Tôi bị ngã từ sân khấu xuống, chảy rất nhiều máu. Nguyệt Nguyệt sợ tôi sẽ chết, khóc lóc gọi điện cho anh Xuyên. Nhưng anh không bắt máy. Tôi nghĩ rằng anh bận, nhưng hóa ra, anh lại đang cùng một cô gái khác tổ chức sinh nhật.
Ngày 10 tháng 3
Anh Xuyên biết tôi đã biết về sự tồn tại của cô gái đó. Có lẽ vì cảm giác tội lỗi, anh đối xử tốt với tôi hơn hẳn.
Tôi nghe kể lại về cái cảnh tượng hỗn loạn ấy từ Nguyệt Nguyệt, không nhịn được cười phun cả trà.
“Đúng là đáng đời ! Cũng không ngờ, anh ta còn đủ mặt mũi hỏi cậu đang ở đâu, ngay trong buổi lễ đính hôn. Thẩm Xuyên hẳn nghĩ: mình là trung tâm vũ trụ chắc ?”
Nguyệt Nguyệt vỗ vai tôi, giọng đùa cợt:
“Này, anh ta thật sự vẫn nhớ cậu đấy. Nhưng mà tiếc quá, thuyền đã chìm, còn ngoi lên làm gì?”
Tôi nghe mà chỉ mỉm cười nhạt nhẽo. Phải, Thẩm Xuyên vẫn nhớ tôi, nhưng thứ anh ta nhớ chẳng qua chỉ là những điều tốt đẹp, anh ta từng có được và dễ dàng đánh mất. Hai ngày sau, tôi đang bận rộn tại văn phòng thì nhận được một cuộc gọi.
“Giảo Giao, có người đến công ty tìm cậu, anh ta không chịu đi. Nhìn… có vẻ giống Thẩm Xuyên.”
Nghe đến tên anh ta, tôi hơi khựng lại, nhưng vẫn trấn tĩnh bảo nhân viên cho anh ta đợi ở sảnh. Khi tôi bước xuống thì đã thấy anh ta ngồi ở góc sảnh, áo quần lộn xộn, sắc mặt nhợt nhạt. Nhìn thấy tôi, ánh mắt anh ta lập tức sáng lên, rồi lại u tối đi.
“Giảo Giảo…”
Tôi khoanh tay, nhìn anh ta từ trên xuống dưới:
“Anh đến đây làm gì?”
Anh ta cúi đầu, giọng nói khàn khàn:
“Anh sai rồi… Anh thật sự sai rồi. Giảo Giảo, anh xin lỗi.”
Tôi bật cười, tiếng cười lạnh tanh:
“Thẩm Xuyên, xin lỗi thì có tác dụng sao? Lúc anh bỏ rơi tôi bên lề đường, lúc anh chọn người khác thay vì tôi, anh có nghĩ đến ngày hôm nay không?”
Anh ta nghẹn lời, môi mấp máy như muốn nói gì đó, nhưng lại không thể thốt lên.
“Đừng quỳ trước mặt tôi. Vì dù anh có làm thế, tôi cũng chẳng còn gì cho anh nữa. Chúng ta từ lâu đã không còn là gì của nhau, anh hiểu không?”
Khi quay lại phòng làm việc, tôi đứng trước cửa sổ nhìn xuống sảnh. Anh ta vẫn đứng đó, lưng hơi còng xuống, cả bóng lưng cũng trông thật cô độc. Tôi hít một hơi thật sâu, ngăn trái tim mình run rẩy. Đã đến nước này, tôi không thể mềm lòng nữa. Nguyệt Nguyệt ngồi đối diện, nhướng mày nhìn tôi:
“Cậu còn quan tâm anh ta à?”
Tôi đáp, giọng bình thản nhưng ánh mắt lại nhìn xa xăm:
“Không phải quan tâm. Chỉ là… đôi lúc tớ nghĩ, nếu như anh ta từng trân trọng tớ, mọi thứ có thể khác đi.”
Nguyệt Nguyệt gật đầu rồi đột nhiên đổi giọng:
“Nhưng nghĩ thế làm gì? Cậu quên rồi sao? Chúng ta phải yêu đời, yêu bản thân, còn mấy gã đàn ông ấy chỉ là mây bay thôi.”
Tôi bật cười. Phải, Nguyệt Nguyệt nói đúng. Người tôi cần trân trọng nhất lúc này, chính là bản thân mình. Thương trường luôn có tốc độ lan truyền tin tức, nhanh đến mức kinh ngạc. Sau chuyến leo núi suốt sáu tiếng để lên đến miếu Thái Sơn, tôi và Quý Phong đang nghỉ ngơi, thì anh giơ điện thoại trước mặt tôi.
“Cô còn lưu luyến tình cũ sao?”
Trên màn hình là bài báo mới nhất, câu chữ được viết hết sức sinh động, mô tả về tôi và Thẩm Xuyên như một câu chuyện tình yêu đầy bi kịch, trắc trở. Rồi kết luận rằng, tôi vẫn còn chờ anh ta quay về. Tôi bật cười khẩy:
“Không phải anh là người thuê người viết bài này à?”
Quý Phong nghe vậy, gãi đầu ngượng ngùng:
“Ờ ha, tôi quên mất.”
Sau đó, anh ấy nghiêng đầu, mỉm cười đầy ẩn ý:
“Nhưng mà, nhìn bộ dạng của chồng cũ cô, có vẻ như anh ta vẫn còn yêu cô đấy.”
Tôi dựa người vào vách đá, nhếch môi cười nhạt:
“Tôi từng yêu anh ta, nhưng anh ta bỏ tôi lại nơi hoang vu, chỉ để chạy đến bên người khác.”
Tôi khựng lại một lúc rồi quay sang nhìn Quý Phong:
“Anh ta có thể bỏ chạy, chẳng lẽ tôi không thể sao?”
Nghe vậy, Quý Phong nhướng mày, không nói thêm gì nữa mà nhìn sang quang cảnh núi non hùng vĩ trước mặt. Quyển nhật ký tôi đưa chỉ là một cái mồi nhử. Quyền lựa chọn hoàn toàn nằm trong tay Thẩm Xuyên, nhưng anh ta đã tự tay phá hỏng cơ hội của mình, khi chọn bỏ rơi cô gái kia để đến tìm tôi.
Ngoài mặt, có lẽ ai cũng nghĩ rằng: Thẩm Xuyên làm vậy vì còn yêu tôi sâu đậm, thậm chí sẵn sàng từ chối hôn lễ để chứng minh điều đó. Nhưng chỉ tôi mới hiểu rõ, anh ta làm vậy không phải vì tình yêu, mà chỉ vì cảm thấy: tôi là một lựa chọn tốt hơn, một người có thể giúp anh ta trở lại đỉnh cao. Đáng tiếc thay, tôi chỉ cho anh ta cơ hội để chọn, chứ không định cho anh ta kết quả gì cả. Tôi đã nói rồi: tôi muốn khiến anh ta đau khổ, muốn trả lại gấp bội những tổn thương mà anh ta từng gây ra.
Người thông minh không sa vào lưới tình, kẻ dại khờ mới khóc than vì tình yêu.
———-
HOÀN VĂN
“Tôi lặng lẽ gấp lại trang cuối cùng, lòng còn vương vấn mãi những dư âm. Thẩm Xuyên, một cái tên tưởng chừng như định mệnh, gắn kết với Giảo Giảo suốt mười hai năm thanh xuân. Nhưng cuối cùng, sự bội bạc của anh ta đã đẩy cô vào vực thẳm của nỗi đau, của sự “mất trí nhớ” đầy cay đắng. Ai có thể ngờ, chiếc giỏ đạo cụ sân khấu định mệnh ấy, lại là khởi đầu cho một màn kịch trả thù không khoan nhượng?
Quý Phong, sự xuất hiện của anh như một tia sáng cuối đường hầm. Nhưng, liệu đó có phải là tình yêu, hay chỉ là một phép thử khác, cho trái tim đã tổn thương của Giảo Giảo?
Và nếu ai đó hỏi: Giảo Giảo cuối cùng có hạnh phúc không? Thì xin hãy nhớ: đôi khi, hạnh phúc không nằm ở việc được ai yêu, mà là khi em biết yêu lại chính mình, sau những ngày tưởng mình chẳng còn chút gì để yêu.”
————–

Prev
Novel Info

Comments for chapter "Phần 5"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Lịch sử đọc truyện
You don't have anything in histories
Bảng xếp hạng truyện
  • Hôm nay
  • Tuần này
  • Tháng này
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 9 22/06/2025
Chapter 8 20/06/2025
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.julycomic-com
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.
Chap 1 22/05/2025
Chap 2 22/05/2025
[21+] Huấn luyện xác chết, cho đến khi tôi trở thành đồ chơi tình dục của chủ nhân.
[21+] Huấn luyện xác chết, cho đến khi tôi trở thành đồ chơi tình dục của chủ nhân.
Chap 3 27/06/2025
Chap 4
001-r1-limpio
Doujinshi cháy quần tuyển tập [18+]
Chap 14 26/06/2025
Chap 13 05/06/2025
[21+] Bị trói buộc bởi một vị thần rắn nguy hiểm và đáng yêu
[21+] Bị trói buộc bởi một vị thần rắn nguy hiểm và đáng yêu
Chap 1 23/06/2025
Chap 2 26/06/2025
[21+] Chuyến xe incubus, tàu điện chứa đồ chơi kích thích.
[21+] Chuyến xe incubus, tàu điện chứa đồ chơi kích thích.
Chap 2
Chap 1
Xem thêm
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 9 22/06/2025
Chapter 8 20/06/2025
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.julycomic-com
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.
Chap 1 22/05/2025
Chap 2 22/05/2025
[21+] Huấn luyện xác chết, cho đến khi tôi trở thành đồ chơi tình dục của chủ nhân.
[21+] Huấn luyện xác chết, cho đến khi tôi trở thành đồ chơi tình dục của chủ nhân.
Chap 3 27/06/2025
Chap 4
001-r1-limpio
Doujinshi cháy quần tuyển tập [18+]
Chap 14 26/06/2025
Chap 13 05/06/2025
[21+] Bị trói buộc bởi một vị thần rắn nguy hiểm và đáng yêu
[21+] Bị trói buộc bởi một vị thần rắn nguy hiểm và đáng yêu
Chap 1 23/06/2025
Chap 2 26/06/2025
[21+] Chuyến xe incubus, tàu điện chứa đồ chơi kích thích.
[21+] Chuyến xe incubus, tàu điện chứa đồ chơi kích thích.
Chap 2
Chap 1
Xem thêm
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 9 22/06/2025
Chapter 8 20/06/2025
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.julycomic-com
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.
Chap 1 22/05/2025
Chap 2 22/05/2025
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
Chap 4 11/06/2025
Chap 3 11/06/2025
256317f7d89d0bfe48b424644806acb71a40cd61_600_844_601927
Tư duy ngược
Chạp 7 15/03/2025
Chạp 6 26/02/2025
[R21] Tưởng Là Thiên Thần, Nhưng Có Vẻ Như Đã Ký Hợp Đồng Với Ác Quỷ.
[R21] Tưởng Là Thiên Thần, Nhưng Có Vẻ Như Đã Ký Hợp Đồng Với Ác Quỷ.
chap 5 25/04/2025
chap 1 26/03/2025
001-r1-limpio
Doujinshi cháy quần tuyển tập [18+]
Chap 14 26/06/2025
Chap 13 05/06/2025
Xem thêm

TRUYỆN 3H SÁNG ĐỀ CỬ

ban-tinh-ca-dang-do
Bản tình ca dang dở
25/06/2025
kich-ban-dao-mo-va-tro-lua-ngot-ngao
Kịch bản đào mỏ và trò lừa ngọt ngào
10/06/2025
Bìa Trêu nhầm
Trêu Nhầm
29/06/2025
tinh-co-gap-mat-nguoi-yeu-cua-chong
TÌNH CỜ GẶP MẶT “NGƯỜI YÊU” CỦA CHỒNG
30/05/2025
  • TRANG CHỦ
  • GIỚI THIỆU
  • TIN TỨC
  • LIÊN HỆ
  • ĐIỀU KHOẢN
  • CHÍNH SÁCH BẢO MẬT

© 2025 Truyện 3h Sáng - Website truyện tranh nhà làm, nói KHÔNG với leech truyện. Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Xôi lạc tv | soi keo | truc tiep bong da | trực tiếp bóng đá Socolive | 90phut

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện 3h Sáng