Truyện 3h Sáng
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
Tìm truyện
Sign in Sign up
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
  • Truyện tranh
    • Manga
    • Manhua
    • Manhwa
  • Truyện chữ
Sign in Sign up
Prev
Next
Novel Info

HỢP ĐỒNG CHIA TAY CỦA KẺ PHẢN BỘI - Phần 2

  1. Home
  2. HỢP ĐỒNG CHIA TAY CỦA KẺ PHẢN BỘI
  3. Phần 2
Prev
Next
Novel Info
Anh không lái xe, chỉ lặng lẽ đi bộ ra khỏi khu dân cư, băng qua công viên, rồi tiến vào một khu biệt thự mang phong cách vườn tư nhân. Đây là Thúy Đình Ngự Thự, một khu biệt thự cao cấp. giá cả đắt đỏ hơn nhiều so với dãy biệt thự liền kề mà chúng tôi đang sống. Bảo vệ ở cổng dường như quen biết Kỷ Hoài Kha, nhiệt tình chào hỏi anh rồi mở cửa cho anh đi vào. Tất nhiên, với một khu nhà cao cấp như thế này, tôi không thể dễ dàng đi theo vào trong. Tôi giận dữ chỉ tay về phía bóng lưng Kỷ Hoài Kha, lớn tiếng chất vấn bảo vệ:
“Dựa vào đâu mà anh ấy đi dạo thì mấy người cho vào. còn tôi thì không? Định kỳ thị giới tính đấy à?”
Tôi lập tức gán cho họ một cái mũ thật to. Bảo vệ trẻ tuổi khẽ co giật khóe miệng, bất lực giải thích:
“Chị ơi, anh Kỷ là chủ nhà ở đây mà. Nếu chị mua một căn biệt thự ở đây, bọn em cũng sẽ chào đón chị về nhà như vậy thôi.”
Kỷ Hoài Kha là chủ nhà ở đây? Tôi sững sờ. Tôi không nhớ mình đã trở về nhà như thế nào. Khi hoàn hồn lại, trong tay tôi đã có thêm một thẻ nhớ của camera hành trình và hai máy ghi âm mini có thời gian chờ dài.
Tôi không bao giờ để bản thân rơi vào vòng xoáy nghi ngờ vô tận. Những điều đó chỉ khiến con người kiệt quệ. Nếu đã nghi ngờ, thì phải tìm ra sự thật.
Tôi đến xe của Kỷ Hoài Kha, thay thẻ nhớ của camera hành trình. Sau đó, đặt hai máy ghi âm mini vào những nơi anh thường xuyên mang theo—một chiếc trong ngăn nhỏ của túi xách, chiếc còn lại khéo léo giấu trong lớp lót áo vest. Nghĩ một lúc, tôi lên mạng đặt mua một chiếc camera mini không dây, có thể kết nối từ xa qua điện thoại. giao ngay trong ngày hôm sau. Làm xong tất cả những việc đó, người tôi ướt đẫm mồ hôi, nhưng trong lòng lại lạnh đến thấu xương. Lạnh đến mức cả cơ thể đều run rẩy.
Kỷ Hoài Kha rời nhà vào khoảng bảy giờ tối, đến gần mười hai giờ đêm mới quay về. Tôi không bật đèn, chỉ ngồi lặng lẽ trên sofa, thất thần. Anh mở cửa, bật đèn lên, vừa nhìn thấy tôi đã giật mình.
“A Nhiễm, sao em chưa ngủ? Xin lỗi, làm em lo lắng rồi. Anh không nên về muộn thế này, chỉ là trong lòng quá nặng nề, nên…”
Anh khẽ nói lời xin lỗi, rồi mở rộng vòng tay, ôm tôi vào lòng. Cằm anh nhẹ nhàng cọ lên đỉnh đầu tôi. Giống như tám năm qua, vẫn dịu dàng như thế. Anh có một mùi nước hoa thoang thoảng trên người, giống hệt loại tôi vẫn dùng. Nhưng… tôi không xịt nước hoa. Bệnh tình anh đột ngột trở nặng, lại ho ra mấu suốt đêm, tôi còn tâm trạng nào để làm mấy chuyện này chứ?
Thực tế luôn tàn nhẫn hơn những suy đoán và tưởng tượng. Cú sốc này không chỉ đánh đổ mười bốn năm tôi tin tưởng Kỷ Hoài Kha, mà còn khiến tôi nhìn thấu cả bố mẹ chồng. Tôi cảm thấy suốt bao nhiêu năm qua, mình sống trong một thế giới giả dối mà không hề hay biết.
Vậy thì hãy bắt đầu từ chiếc camera hành trình của Kỷ Hoài Kha trước đi. Loại camera này có thể lưu trữ tối đa hình ảnh của mười bốn ngày, một số trường hợp khẩn cấp sẽ được ghi lại vĩnh viễn. Lúc cắm thẻ nhớ vào bộ chuyển đổi và kết nối với máy tính, lòng bàn tay tôi đổ đầy mồ hôi. Tôi mong rằng tất cả chỉ là do tôi quá đa nghi. là trí tưởng tượng của tôi đang lừa dối chính mình. Nhưng khi những hình ảnh kia hiện lên, mấu trong người tôi như đông cứng lại.
Mỗi ngày sau khi rời nhà, Kỷ Hoài Kha đều đến Thúy Đình Ngự Thự để đón một cặp mẹ con. Người phụ nữ đó, tôi quen biết. Cô ta là Tần Mộng Như, quản lý hành chính của công ty bạn thân Kỷ Hoài Kha. Chính anh là người giới thiệu cô ta vào làm.
Anh từng nói, Tần Mộng Như là bạn học cấp ba của anh, hiện đã ly hôn. một mình nuôi con không dễ dàng, nên anh chỉ giúp đỡ một chút. Bé gái khoảng bảy, tám tuổi, là học sinh trường tiểu học thực nghiệm. Mấy ngày gần đây, ngày nào Kỷ Hoài Kha cũng đưa đón con bé đi học.
Camera hành trình chỉ có một ống kính, không ghi lại được hình ảnh bên trong xe, nhưng có âm thanh. Con bé gọi Kỷ Hoài Kha là “ba”. Người phụ nữ kia gọi anh là “anh yêu”. Thậm chí, cô ta còn nhắc nhở Kỷ Hoài Kha:
“Nhớ xóa dữ liệu camera hành trình kịp thời đấy. nếu để cô ta phát hiện thì không hay đâu.”
Người đàn ông cười đáp:
“Anh biết rồi. em yên tâm, cô ấy sẽ không kiểm tra đâu. Mấy năm nay anh bệnh tật, cô ấy chỉ lo chạy đôn chạy đáo chăm sóc anh. Ngay cả khi anh nhắn tin cho em trước mặt cô ấy, cô ấy cũng chẳng buồn nhìn lấy một lần. Toàn bộ sự chú ý của cô ấy đều dồn vào sức khỏe của anh. Thật ra, thuốc của lão trung y mà cô ấy tìm được đúng là có hiệu quả. Nếu không nhờ cô ấy, có lẽ anh đã không sống được đến ngày hôm nay.”
Bé gái cười khanh khách:
“Ba ơi, vậy có phải cô ta là đồ ngốc không? Mẹ hay nói cô ta là con đàn bà ngu ngốc, là con trâu con ngựa làm công cho cả nhà mình đấy.”
Sau vài giây im lặng, Kỷ Hoài Kha bật cười, nhẹ nhàng đáp: “Ừ.”
Như thể được khích lệ, bé gái hào hứng tiếp tục:
“Lần trước con với mẹ đến thăm bà nội, bà cũng nói cô ta ngốc lắm. Bà bảo nếu không phải thấy cô ta còn có giá trị lợi dụng, thì ba đã đón mẹ con con về nhà từ lâu rồi. Bà còn nói, đợi khi mẹ sinh em trai xong, ba sẽ đón mẹ và con về nhà.”
Phải diễn tả tâm trạng lúc đó như thế nào đây? Tôi tưởng rằng mình sẽ phẫn nộ, sẽ sụp đổ, sẽ phát điên, hoặc sẽ cầm dao ghiếc chớt bọn họ. Nhưng cuối cùng, tôi chỉ bật cười chua chát trong nước mắt, rồi giơ tay tự tát mình hai cái thật mạnh.
Người đàn ông này đã nằm cạnh tôi suốt tám năm trời. Vậy mà tôi lại không hề nhận ra, anh ta vẫn luôn lừa dối tôi. Đây là lỗi của tôi. Tôi đã ngây thơ tin rằng trên đời này thực sự có tình yêu đồng cam cộng khổ. Lỗi của tôi càng lớn hơn! Còn cả bố mẹ chồng, những người tôi từng xem như cha mẹ ruột mà hiếu kính hết lòng…
Chính tôi đã tạo cơ hội để họ lừa gạt mình. Chính vì tôi không đề phòng, nên họ mới có thể mặc sức đùa giỡn tôi trong lòng bàn tay. Vậy nên, người đáng bị tát chính là tôi.
Sau khi bước qua nỗi đau tận cùng ấy, lòng tôi dần trở nên bình thản hơn. Vì thế, khi nhìn vào đoạn ghi hình từ chiếc camera mini đặt trong thư phòng, chứng kiến Kỷ Hoài Kha mở két sắt bí mật, để lộ bên trong những thỏi vàng lấp lánh, trang sức quý giá và từng xấp tiền mặt, tôi không còn cảm thấy quá sốc nữa. Những thứ này, tôi chưa từng thấy qua, cũng không hề biết đến sự tồn tại của chúng. Vậy nên, tôi không tin Kỷ Hoài Kha sẽ để lại tất cả cho tôi.
Lẽ nào trước giờ anh ta vẫn luôn giấu giếm cẩn thận. rồi đến lúc sắp chớt lại đột nhiên lôi ra, làm tôi lóa mắt mà cảm động?
“Vợ ơi, em xem này. đây là món quà bất ngờ anh chuẩn bị cho em trước khi chớt!”
Ha… Cười không nổi. Anh ta dường như đang phân vân không biết nên phân chia số tài sản này thế nào. cứ viết viết xóa xóa trên giấy, rồi lại bực bội xé nát, ném vào thùng rác. Tôi nghĩ, bất kỳ ai ở vào hoàn cảnh này cũng sẽ cảm thấy phiền não thôi. Có trong tay cả một gia tài, nhưng bản thân lại sắp chớt, làm sao có thể yên lòng được chứ? Tôi lạnh lùng nhìn hình ảnh trước mắt, lòng hận thù từng chút từng chút tràn ngập.
Đêm đó, Kỷ Hoài Kha ngủ trong thư phòng. Tôi tỏ ra rất chu đáo, không hề quấy rầy anh.
Sáng hôm sau, anh như thường lệ rời nhà đi làm, tay còn xách theo túi rác từ thư phòng. Ha… thật cẩn trọng.
Nhìn thấy bàn ăn trống trơn, không có bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng như mọi ngày, anh khẽ cau mày. Nhưng anh không trách móc hay hỏi han gì, ngược lại, ánh mắt còn đầy quan tâm.
“A Nhiễm, hôm nay em không khỏe sao ? Anh đã bảo em rồi, buổi sáng có thể ngủ thêm một chút. không cần phải dậy từ bốn, năm giờ nấu ăn cho anh. Anh có thể ăn ở dưới tòa nhà công ty cũng được.”
Trong lòng tôi cười khẩy, nhưng ngoài mặt vẫn giữ im lặng, không đáp lại. Tôi xoay người vào bếp, mang bát thuốc đã sắc sẵn ra đặt trước mặt anh.
“Cẩn thận nóng.”
“Anh không khỏe thì đừng đến công ty nữa. Mình có thể tìm một giám đốc điều hành đáng tin cậy để quản lý công việc, cũng chẳng khác gì cả.”
Kỷ Hoài Kha đón lấy bát thuốc, theo thói quen uống cạn một hơi. Đưa bát rỗng lại cho tôi, anh khẽ lắc đầu:
“Không giống nhau đâu. Nhân lúc cơ thể anh còn chịu đựng được, anh muốn xử lý xong mọi chuyện. Đến khi anh đi rồi, em cũng đỡ phải lo lắng.”
Tôi cúi mắt, che giấu tia giễu cợt trong đáy lòng. Anh cầm lấy túi xách đặt ở huyền quan, bắt đầu thay giày. Ngay lúc anh sắp bước ra khỏi cửa, tôi lên tiếng gọi:
“Hoài Kha…”
Anh quay đầu lại, ánh mắt có chút khó hiểu.
“Sao vậy?”
Tôi nuốt xuống vị đắng trong cổ họng, cố gắng mở miệng:
“Anh có chuyện gì muốn nói với em không? Hoặc bây giờ… có điều gì anh đang giấu em không?”
Tôi chăm chú nhìn thẳng vào mắt anh, không chớp mắt. Không khí dường như đông cứng lại trong khoảnh khắc này. Bàn tay cầm túi rác của Kỷ Hoài Kha vô thức siết chặt hơn.
Cơn gió oi bức, ẩm ướt từ bên ngoài lùa vào phòng khách qua cánh cửa mở, nhưng cũng không thể xua tan bầu không khí lạnh lẽo lúc này. Tôi cho anh ta một cơ hội. Một cơ hội để thú nhận và giải thích. Nếu anh ta đủ dũng khí thừa nhận lỗi lầm và chân thành xin lỗi tôi, có lẽ, vì anh ta sắp chớt, tôi sẽ tha thứ.
Cổ họng Kỷ Hoài Kha khẽ động, anh ta tránh ánh mắt của tôi, ngược lại còn hỏi:
“Em nghe ai nói gì à? Sao đột nhiên lại hỏi như vậy?”
Thấy tôi im lặng không trả lời, anh ta tiếp tục:
“Trừ công việc ra, thời gian còn lại anh hầu như đều ở bên em. Đến cả chuyện anh đi vệ sinh mấy lần một ngày em cũng biết, anh có thể giấu em chuyện gì chứ ? Nếu em không tin, anh có thể thề với em.”
Tôi mím môi, đôi môi hơi run rẩy, cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo.
“Em chẳng nghe ai nói gì cả. Chỉ là em sợ anh có chuyện gì đó phải chịu đựng một mình.
“Em chỉ muốn nói với anh rằng: dù là chuyện gì, em cũng có thể cùng anh gánh vác.
“Dù bác sĩ có nói anh còn bao nhiêu thời gian, em cũng sẽ không bỏ rơi anh, giống như ba năm trước.”
Anh ta sững sờ, ánh mắt dần dần đỏ hoe.
“Giang Nhiễm, cảm ơn em. Cả đời này cưới được em, anh không còn gì tiếc nuối.”
“Em yên tâm, đến giây phút cuối cùng, anh cũng sẽ không từ bỏ chính mình. Anh sẽ tiếp tục điều trị, cố gắng ở bên em lâu thêm một chút.”
Nhìn người đàn ông trước mặt đang tự mình cảm động, tôi hoàn toàn thất vọng.
“Vậy anh mau đến công ty đi. Nhớ giữ gìn sức khỏe.”
Kỷ Hoài Kha gật đầu, quay lưng bước ra khỏi cửa. Cánh cửa khép lại, trái tim tôi chìm xuống đáy vực. Nhưng đồng thời, nó cũng khiến tôi kiên định hơn với những hành động sắp tới của mình. Không còn do dự, không còn vướng bận.
——————-
Prev
Next
Novel Info

Comments for chapter "Phần 2"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Lịch sử đọc truyện
You don't have anything in histories
Bảng xếp hạng truyện
  • Hôm nay
  • Tuần này
  • Tháng này
[21+] Vị Linh Mục Yandere
[21+] Vị Linh Mục Yandere
Chap 4
Chap 3
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 8
Chapter 7
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
Chap 4 11/06/2025
Chap 3 11/06/2025
Ai Nói Dối
Ai Nói Dối
Chap 24 13/05/2025
Chap 23 14/03/2025
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.julycomic-com
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.
Chap 1 22/05/2025
Chap 2 22/05/2025
RJ0[21+] Tái sinh thành phản diện, tôi bị hôn phu chiếm giữ.1215557_img_main
[21+] Tái sinh thành phản diện, tôi bị hôn phu chiếm giữ.
Chap 1
Xem thêm
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
Chap 4 11/06/2025
Chap 3 11/06/2025
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.julycomic-com
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.
Chap 1 22/05/2025
Chap 2 22/05/2025
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 8
Chapter 7
[21+] Quấy rối tình dục bạn cùng lớp mà mình không ưa.
[21+] Quấy rối tình dục bạn cùng lớp mà mình không ưa.
Chap 4 16/06/2025
Chap 3 14/06/2025
[21+] Vị Linh Mục Yandere
[21+] Vị Linh Mục Yandere
Chap 4
Chap 3
1
[21+] Chuyển sinh đến dị giới bị hoàng tử hồ ly xấu xa trói buộc
Chap 4
Chap 3 16/06/2025
Xem thêm
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 8
Chapter 7
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.julycomic-com
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.
Chap 1 22/05/2025
Chap 2 22/05/2025
256317f7d89d0bfe48b424644806acb71a40cd61_600_844_601927
Tư duy ngược
Chạp 7 15/03/2025
Chạp 6 26/02/2025
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
Chap 4 11/06/2025
Chap 3 11/06/2025
[R21] Tưởng Là Thiên Thần, Nhưng Có Vẻ Như Đã Ký Hợp Đồng Với Ác Quỷ.
[R21] Tưởng Là Thiên Thần, Nhưng Có Vẻ Như Đã Ký Hợp Đồng Với Ác Quỷ.
chap 5 25/04/2025
chap 1 26/03/2025
[r-18] kẻ giết người có tình yêu mù quáng, thích chơi đùa với thú cưng không thể cưỡng lại.
[r-18] kẻ giết người có tình yêu mù quáng, thích chơi đùa với thú cưng không thể cưỡng lại.
Chương 5 23/03/2025
Chương 4 23/03/2025
Xem thêm

TRUYỆN 3H SÁNG ĐỀ CỬ

Bìa Báu vật
Báu Vật
10/04/2025
em-khong-can-mot-nguoi-tot-voi-ca-the-gian
Em không cần một người tốt với cả thế gian
19/06/2025
ngay-bao-tan-tinh-cung-tan
Ngày Bão Tan, Tình Cũng Tàn
03/06/2025
Bìa Tôi mộng giữa ban ngày
Tôi Mộng Giữa Ban Ngày
17/02/2025
  • TRANG CHỦ
  • GIỚI THIỆU
  • TIN TỨC
  • LIÊN HỆ
  • ĐIỀU KHOẢN
  • CHÍNH SÁCH BẢO MẬT

© 2025 Truyện 3h Sáng - Website truyện tranh nhà làm, nói KHÔNG với leech truyện. Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Xôi lạc tv | soi keo | truc tiep bong da | trực tiếp bóng đá Socolive

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện 3h Sáng