Truyện 3h Sáng
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
Tìm truyện
Sign in Sign up
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
  • Truyện tranh
    • Manga
    • Manhua
    • Manhwa
  • Truyện chữ
Sign in Sign up
Prev
Novel Info

Chồng Tôi Lại Yêu,... Nhưng Không Phải Tôi - Phần 4

  1. Home
  2. Chồng Tôi Lại Yêu,... Nhưng Không Phải Tôi
  3. Phần 4 - End
Prev
Novel Info
Tham gia nhóm Phố Ngôn Tình, Tiểu Thuyết Hay để ủng hộ tác giả!
Bước ra khỏi tòa án, tôi nhìn anh ta.
“Dư tiên sinh, bây giờ anh đã hiểu câu nói đó chưa?”
Anh ta ngơ ngác nhìn tôi, dường như có rất nhiều điều muốn nói với tôi, nhưng lại không nói nên lời, chỉ biết lắc đầu một cách ngây dại. Tôi nhìn anh ta:
“Đây là hôn nhân của hai chúng ta. Người có thể phá hủy nó, chỉ có thể là hai chúng ta.”
“Tôi muốn ly hôn, là vì tôi không còn là tôi của ngày xưa. Còn anh, cũng sớm đã không còn là anh của ngày xưa nữa rồi.”
“Không truy cứu tội kết hôn trái pháp luật của anh, chỉ đơn thuần tiến hành khởi tố ly hôn, đã là giới hạn cuối cùng của tôi rồi.”
“Dứt khoát cho xong chuyện đi.”
Dư Trì Cẩm đồng ý ly hôn. Tôi từ chối yêu cầu hòa giải của anh ta, yêu cầu tòa án xét xử theo pháp luật. Không lâu sau, tòa án đã ra phán quyết cho phép ly hôn, tài sản được giải quyết một cách công bằng.
Ngày nhận được phán quyết, tôi nhận được một bó hoa cúc trắng nhỏ. Kèm theo một tấm thiệp: [Chúc chị sớm bắt đầu một cuộc sống mới.]
Nhìn nét chữ bay bổng trên tấm thiệp, ngửi mùi hương hoa cúc trắng nhỏ, lòng tôi tràn đầy vui vẻ. Đã lớn tuổi rồi, tôi không còn thích những bông hồng rực rỡ nữa, cúc trắng nhỏ đơn thuần mới là bến đỗ của tôi. Tôi đặt bó hoa sang một bên. Mở khung chat trên điện thoại, tìm một người, gửi sticker “bắt tay”. Nghĩ ngợi một lúc, tôi vẫn nhắn thêm một câu: [Cảm ơn, tạm biệt.]. Kéo người này vào danh sách đen.
Sau khi ly hôn, trọng tâm của tôi, hoàn toàn chuyển sang công việc. Sự nghiệp phát triển như diều gặp gió. Lúc bận rộn nhất, tôi gần như phải ngủ lại văn phòng luật sư mỗi ngày.
Mỗi lần như vậy, Tần Tiêu Văn đều tranh thủ mua đồ ăn khuya đến văn phòng luật sư. Sau đó, mở máy tính làm thêm trên bàn làm việc, bên cạnh tôi. Bạn bè trêu chọc tôi, có phải sắp làm bà chủ Tần thị rồi không, tôi chẳng có hứng thú gì với kiểu đùa giỡn này.
Sau khi kết thúc cuộc hôn nhân dài đằng đẵng, tôi chỉ muốn được yên tĩnh một thời gian. Tôi vẫn tràn đầy nhiệt huyết và yêu thương với tương lai. Tôi không ngại chấp nhận thiện chí của người khác, thậm chí là bắt đầu một mối quan hệ mới. Nhưng tiền đề của tất cả những điều này là, tôi có thể tìm lại được chính mình, một cách trọn vẹn.
Trong khoảng thời gian lắng đọng và làm việc chăm chỉ này, dường như tôi đã hoàn toàn thoát khỏi con người của tôi trước đây, người chìm đắm trong tình yêu, vừa mang hy vọng vừa không ngừng dùng lý trí để tê liệt bản thân. Nhìn lại cuộc hôn nhân đó, với tư cách là một người ngoài cuộc, có thể dễ dàng nhận thấy: trong cuộc hôn nhân đó, tôi đánh mất không phải là tình yêu, mà là khả năng yêu bản thân thật tốt. Khi một người đã đặt quá nhiều hy vọng và kỳ vọng vào người khác, giao nửa kia của mình cho người khác, thì cũng đồng nghĩa với việc, đã giao quyền được hạnh phúc cho đối phương. Cũng đồng nghĩa với việc, đã giao quyền được yêu bản thân cho đối phương.
Còn ly hôn, giống như đã chặt đứt xiềng xích của tôi, trả lại tự do cho tôi. Nói lời tạm biệt với quá khứ, từ nay về sau, sẽ mãi mãi sống cho hiện tại.
“Nghe nói gì chưa? Chồng cũ của cô bị sa thải rồi.”
Trong lúc uống trà chiều, bạn tôi vô tình nhắc đến Dư Trì Cẩm. Tôi lắc đầu, sau khi ly hôn, dường như cái tên này đã trở nên rất xa vời với tôi. Thấy tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, cô ấy thở dài:
“Hình như là do tiếp xúc bất chính với công ty đối thủ cạnh tranh, bị ban lãnh đạo Tần thị phát hiện.”
Tay tôi khựng lại, đây là đang diễn trò gì vậy? Sao tôi chưa từng nghe Tần Tiêu Văn nói qua nhỉ? Tôi lấy điện thoại ra, định gọi điện thoại hỏi rõ Tần Tiêu Văn, nhưng nghĩ lại, tôi lại thôi. Vì anh ta không nói cho tôi biết, chắc chắn là có lý do của anh ta. Nào ngờ, bạn tôi lại tung ra một tin động trời.
“Vậy cô có biết, chồng cũ của cô bị đá rồi không?”
Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của tôi, bạn tôi hào hứng hóng hớt.
“Nghe nói, sau khi hai người ly hôn, anh ta đã cầu hôn cô gì đó Đường kia. Nhưng cô gái kia không những không đồng ý, mà còn lén lút đi phá thai, không nói một lời nào, trực tiếp rời đi.
“Chồng cũ của cô phát điên lên. Anh ta cho rằng: hai người các cô cấu kết với nhau để lừa gạt anh ta, phát điên một trận”
“Sau đó, mới xảy ra chuyện tiếp xúc bất chính. Tôi thấy, anh ta đúng là có vấn đề về thần kinh. Người ta rảnh rỗi lắm sao, mà ngày nào cũng rình rập hãm hại anh ta.”
Tôi suýt chút nữa thì sặc cà phê. Đặt cốc cà phê xuống, ho khan mấy tiếng, trong lòng tôi tràn đầy cảm xúc phức tạp. Mới ly hôn được bao lâu chứ. Cuộc sống của anh ta đã đặc sắc như vậy rồi sao?
Nghĩ đến việc trong khoảng thời gian này, tôi bận rộn với công việc, quả thật là không còn quan tâm đến chuyện bên ngoài nữa. Ngày nào, Tần Tiêu Văn cũng đến tìm tôi sau giờ làm việc, nhưng những chuyện loạn thất bát tao này, anh ta chưa từng nhắc đến một chữ nào.
Nhờ khoảng thời gian lắng đọng này, không có quá nhiều chuyện bực mình xảy ra. Hiện tại, công việc của tôi thuận buồm xuôi gió, tâm trạng cũng vui vẻ thoải mái. Tôi lau miệng, cúi đầu nhìn cốc cà phê. Nhưng mà, Ôn Nguyệt Đường…
Lần gặp lại Ôn Nguyệt Đường, là vào năm năm sau. Tôi được mời đến trường đại học A, để diễn thuyết cho sinh viên. Sau khi bài diễn thuyết kết thúc, tôi và giáo sư của khoa luật chào hỏi nhau, sau đó bước ra khỏi giảng đường. Một bóng dáng xuất hiện bên ngoài giảng đường. Vị giáo sư rất nhiệt tình kéo chúng tôi lại gần, giới thiệu với nhau.
“Luật sư Hứa, đến làm quen một chút đi. Đây là nghiên cứu sinh tiến sĩ của khoa Kinh tế, Tiểu Đường.”
“Tiểu Đường, chẳng phải cháu vẫn luôn nói rất ngưỡng mộ luật sư Hứa sao? Bây giờ, gặp được người thật rồi, sao không nói gì thế?”
Tôi nhìn người con gái trước mặt, khí chất của cô ấy đã khác xưa rất nhiều. Không còn sự ngây thơ, trong sáng của thời còn đi học, mà thay vào đó, là sự điềm tĩnh, từng trải của người từng trải qua sóng gió cuộc đời. Mái tóc dài thướt tha đã được cắt ngắn gọn gàng, chiếc váy trắng tinh khôi thể hiện sự dịu dàng cũng được thay bằng chiếc áo khoác vải lanh thoải mái. Cô ấy không còn là chú thỏ trắng nhỏ bé được bao bọc nữa, mà giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.
“Luật sư Hứa, chào chị.”
Cô ấy nhìn tôi, ánh mắt vừa rõ ràng, vừa phức tạp.
“Em vẫn luôn muốn đích thân cảm ơn chị”
“Cũng muốn đích thân xin lỗi chị…”
Tôi giơ tay ngăn cản lời cô ấy định nói:
“Lần đầu gặp mặt, không cần phải nói chuyện quá sâu xa. Tôi là người sống cho hiện tại.”
Vị giáo sư đứng bên cạnh không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chỉ có tôi và cô ấy hiểu rõ, chúng tôi đang nói gì. Nhưng tôi của hiện tại, không muốn nhắc lại quá khứ vô nghĩa đó nữa, tôi chỉ quan tâm đến hiện tại tươi đẹp.
Sau khi biết Dư Trì Cẩm ngoại tình, tôi không hận sao? Tất nhiên là tôi hận. Vừa hận anh ta, vừa hận người phụ nữ đã phá hoại gia đình tôi. Những cảm xúc u ám giống như những dây leo, lấp đầy trái tim tôi, khiến tôi ăn không ngon, ngủ không yên. Sự phẫn nộ và căm hận sục sôi đó, cũng từng khiến tôi muốn trả thù, muốn tất cả bọn họ thân bại danh liệt. Cho đến một buổi trưa nọ, tôi đọc được một câu nói trong sách:
[Vì bản thân mình, tôi phải tha thứ cho bạn. Một người, không thể lúc nào cũng ấp ủ một con rắn độc trong lòng; cũng không thể thức dậy vào mỗi đêm, trồng gai nhọn trong khu vườn tâm hồn của mình.]
Giống như một tiếng chuông vang dội, tâm trí tôi trống rỗng. Từ đó về sau, tôi làm lại chính mình. Không phải tha thứ, mà là không còn dồn hết tâm sức cho người khác nữa. Làm việc, thưởng hoa, tản bộ, cuộc sống của tôi ngày càng tốt đẹp hơn.
Sau lần đầu tiên nói chuyện với Ôn Nguyệt Đường, tôi càng thêm khẳng định suy nghĩ này của mình. Cô gái cả người toát lên vẻ si tình, nhưng lại chẳng có chút đầu óc nào này, căn bản không thể tạo thành uy hiếp đối với tôi. Thậm chí, cô ta còn tự làm loạn trận tuyến, muốn làm người xấu cũng không đủ tư cách. Tôi gọi cô ta và Dư Trì Cẩm đến cùng một chỗ, đối mặt với tình huống khó xử này, vừa là giúp cô ta, cũng là tự giúp chính mình. Tôi tin rằng, sau khi chuyện đó qua đi, cô ta nhất định cũng sẽ nhìn thấu, thứ cô ta muốn rốt cuộc là gì.
Tất nhiên, những gì tôi đã làm, cũng nhận được sự phản hồi tích cực. Trước khi diễn ra phiên tòa, tôi nhận được ảnh chụp phiếu siêu âm mà Ôn Nguyệt Đường gửi đến. Cô ấy đồng ý hợp tác với tôi, để làm tất cả các công việc kiểm tra. Đồng thời nói rõ với tôi, cô ấy thậm chí có thể phối hợp với tòa án để làm lại giám định ADN. Bất kể động cơ ban đầu khiến cô ấy đồng ý giúp tôi là gì. Đối với chuyện này, tôi rất vui mừng. Với sự hợp tác của cô ấy, tôi đã có được bằng chứng xác thực, có hiệu lực. Sau khi ly hôn thành công, tôi đã gửi cho cô ấy lời cảm ơn [Cảm ơn, tạm biệt.], sau đó kéo cô ấy vào danh sách đen.
Giữa người vợ trước và kẻ thứ ba, mối quan hệ nồng nhiệt nhất, cũng chỉ đến vậy mà thôi. Chỉ là, tôi không ngờ, sau khi chúng tôi ly hôn thành công, cô ấy lại phá thai và chia tay. Tôi không biết, liệu họ chia tay có thực sự là do tình cảm rạn nứt hay không, hay là do cô ấy muốn giúp tôi ly hôn, nên sau khi tôi và Dư Trì Cẩm ly hôn, cô ấy mới chia tay và phá thai.
Điều này không còn quan trọng nữa. Mọi chuyện đã qua rồi.
Mà bây giờ, nhìn Ôn Nguyệt Đường trước mặt, tôi thấy hốc mắt cô ấy đỏ hoe. Sau khi nghe tôi nói xong, nước mắt càng không ngừng tuôn rơi. Cô ấy ngồi xổm xuống, nức nở. Tiếng nức nở đứt quãng, theo gió bay xa, tôi nghe thấy cô ấy nói:
“Xin lỗi… Cảm ơn chị… Cho em được hồi sinh…”
Trong mấy năm nay, Tần Tiêu Văn vẫn luôn ở bên cạnh tôi. Anh ấy không hề gây áp lực cho tôi, mà chỉ âm thầm bước vào cuộc sống của tôi, từng chút một, khiến tôi quen với sự tồn tại của anh ấy. Tôi thường trêu chọc anh ấy.
“Mẹ anh không giục anh kết hôn sao?”
Anh ấy luôn cười rất tự mãn:
“Tần thị đang trên đà phát triển. Bà ấy vui mừng còn không kịp, sao có thể quan tâm đến chuyện khác của tôi chứ.”
Tôi “ồ” một tiếng, không nói gì nữa. Tần Tiêu Văn ôm máy tính xách tay, làm việc trong văn phòng của tôi. Ánh đèn chiếu lên khuôn mặt anh ấy, chiếc kính gọng vàng trên sống mũi cao, toát lên vẻ chín chắn, tập trung, dịu dàng. Tôi chống cằm, ngẩn người nhìn nghiêng khuôn mặt anh ấy. Bàn tay đang gõ chữ của anh dừng lại, quay đầu nhìn tôi, đột nhiên nhe răng cười.
“Sao thế, đột nhiên cảm thấy anh đẹp trai à?”
Bộ lọc bị phá vỡ. Vẫn là dáng vẻ đáng ghét quen thuộc. Khóe miệng tôi giật giật, thu hồi tầm mắt, cười “hờ hờ” một tiếng:
“Chỉ là đột nhiên, nhớ đến cậu nhóc mập mạp năm xưa. Mỗi lần thi không bằng tôi, là lại nghiến răng nghiến lợi, òa khóc.”
Nghe thấy lịch sử đen tối của mình, anh ấy cũng không vội vàng. Cất máy tính, ngồi xuống bên cạnh tôi, vẻ mặt đắc ý:
“Anh còn tưởng em đang nghĩ gì, hóa ra là đang nghĩ đến anh.”
Cùng một câu nói, sao đến miệng anh ấy lại mang một ý nghĩa khác hẳn vậy? Tôi xua tay, bảo anh ấy tránh xa tôi ra một chút. Tần Tiêu Văn cười càng vui vẻ hơn:
“Bây giờ, ngay cả nhìn anh cũng không dám nhìn nữa. Em ngại ngùng như vậy, lão già này rất vui mừng đấy.”
Tôi bĩu môi, mắng anh ấy:
“Thật lòng mà nói, bây giờ anh hơi sến súa đấy.”
“Chính là cái kiểu, tổng tài bá đạo sực mùi dầu mỡ ấy.”
Anh ấy đứng dậy, búng trán tôi một cái: “Em giỏi so sánh thật đấy.”
Tôi chống cằm, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, quay đầu hỏi Tần Tiêu Văn:
“Em vẫn luôn không muốn kết hôn, anh cứ ở bên cạnh em như vậy, chẳng phải là rất lãng phí thời gian sao?”
Anh ấy khoanh tay, dựa lưng vào ghế, nhướng mày:
“Không ngờ, em là luật sư mà lại không tính toán rõ ràng như vậy nhỉ ? Em không muốn kết hôn, người được lợi chẳng phải là anh sao ? Tần thị lớn như vậy, em thật sự không muốn chia chác một chút nào sao ?”
Tôi bật cười: “Em đây còn chẳng thèm Tần thị của anh ấy.”
“Được rồi, Tần tổng cũng không ngốc chút nào.”
Thấy tôi cười, anh ấy cũng cười theo, nụ cười rạng rỡ, đôi mắt như chứa đầy những vì sao lấp lánh:
“Anh chỉ muốn được ở bên cạnh em, mãi mãi.”
“Em muốn kết hôn thì kết hôn, không muốn kết hôn thì thôi. Những thứ này đều không quan trọng, tất cả đều nghe theo em. Chỉ cần em cho phép anh ở bên cạnh em, vậy là đủ rồi.
“… Đừng coi anh là người không quan trọng nữa.”
Câu cuối cùng anh ấy nói rất nhỏ, gần như là thì thầm, tôi không nghe rõ lắm.
“Hả? Câu cuối cùng anh nói gì cơ?”­
“Anh nói…”
Anh ấy ghé sát tai tôi. “Đêm nay trăng đẹp lắm.”
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.­­­­ Đêm nay trăng sáng, quả thật rất đẹp.
————————-
HOÀN VĂN.
“Vậy là hết… Cuộc hôn nhân bảy năm của Hứa Ý Hoan, cuối cùng cũng đi đến hồi kết. Có lẽ, Dư Trì Cẩm chưa từng nghĩ, sẽ có một ngày như thế này. Ngày mà người phụ nữ luôn lặng lẽ đứng sau anh, cuối cùng lại là người xoay lưng bước đi trước. Ngày mà cô chẳng còn muốn tranh cãi đúng sai, chẳng còn muốn hỏi anh về những bông hoa đã héo, những lời hứa đã phai. Ngày mà cô nhận ra: trái tim anh không còn ở đây nữa.
Bảy năm trước, cũng chính anh, từng đứng dưới ký túc xá, cầm bó hoa hồng xanh, gọi tên cô bằng tất cả sự cuồng nhiệt của tuổi trẻ. Cũng chính anh, bảy năm sau, tháo nhẫn cưới, đeo một chiếc khuy măng sét nhỏ xinh, mà chẳng thuộc về cô. Cô ấy đã chứng kiến anh thay đổi – từng chút, từng chút một.
Tình yêu là gì? Là sự cam kết hay chỉ là một thói quen dai dẳng? Là hạnh phúc, hay chỉ là một sợi dây trói buộc nhau trong nỗi cô đơn?
Hứa Ý Hoan không khóc. Cô chỉ im lặng, thu dọn tất cả những tháng ngày cũ kỹ, và bước ra khỏi cuộc đời anh – một cách gọn gàng, dứt khoát. Và có lẽ, chỉ đến khi cầm tờ giấy triệu tập ly hôn, Dư Trì Cẩm mới bàng hoàng nhận ra: Anh đã thật sự mất cô rồi.
Hối hận ư? Muộn rồi. Trên đời này, có những người yêu nhau, nhưng mãi mãi chẳng thể ở bên nhau. Có những người lạc mất nhau, nhưng lại chẳng thể quay đầu”
Vậy còn bạn? Nếu tình yêu của bạn cũng đang nguội lạnh, nếu lòng bạn đã chất đầy những tổn thương… Bạn sẽ chọn tiếp tục chịu đựng, hay sẽ mạnh mẽ buông tay?
Prev
Novel Info

Comments for chapter "Phần 4"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Lịch sử đọc truyện
You don't have anything in histories
Bảng xếp hạng truyện
  • Hôm nay
  • Tuần này
  • Tháng này
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 9 22/06/2025
Chapter 8 20/06/2025
[21+] Huấn luyện xác chết, cho đến khi tôi trở thành đồ chơi tình dục của chủ nhân.
[21+] Huấn luyện xác chết, cho đến khi tôi trở thành đồ chơi tình dục của chủ nhân.
Chap 3
Chap 4
[21+] Bị trói buộc bởi một vị thần rắn nguy hiểm và đáng yêu
[21+] Bị trói buộc bởi một vị thần rắn nguy hiểm và đáng yêu
Chap 1 23/06/2025
Chap 2
Vụng trộm không thể giấu mùa 4
Vụng Trộm Không Thể Giấu
Chương 37 Mùa 4
Chương 36 Mùa 4
RJ0[21+] Tái sinh thành phản diện, tôi bị hôn phu chiếm giữ.1215557_img_main
[21+] Tái sinh thành phản diện, tôi bị hôn phu chiếm giữ.
Chap 5 23/06/2025
Chap 4 22/06/2025
Ai Nói Dối
Ai Nói Dối
Chap 27
Chap 26 23/06/2025
Xem thêm
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 9 22/06/2025
Chapter 8 20/06/2025
RJ0[21+] Tái sinh thành phản diện, tôi bị hôn phu chiếm giữ.1215557_img_main
[21+] Tái sinh thành phản diện, tôi bị hôn phu chiếm giữ.
Chap 5 23/06/2025
Chap 4 22/06/2025
[ R18 ] Đêm nào v-u và a-m d.a-o của tôi cũng bị ma c.h.ơ.i
[ R18 ] Đêm nào v-u và a-m d.a-o của tôi cũng bị ma c.h.ơ.i
chap 1 22/06/2025
chap 2 22/06/2025
001-r1-limpio
Doujinshi cháy quần tuyển tập [18+]
Chap 14
Chap 13 05/06/2025
Ai Nói Dối
Ai Nói Dối
Chap 27
Chap 26 23/06/2025
[21+] Bị trói buộc bởi một vị thần rắn nguy hiểm và đáng yêu
[21+] Bị trói buộc bởi một vị thần rắn nguy hiểm và đáng yêu
Chap 1 23/06/2025
Chap 2
Xem thêm
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 9 22/06/2025
Chapter 8 20/06/2025
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
[18+] Em không muốn làm hậu bối của anh Ura.
Chap 4 11/06/2025
Chap 3 11/06/2025
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.julycomic-com
[21+] Tình yêu sâu đậm của cảnh sát khu phố, người vợ bị giam cầm và hiếp dâm.
Chap 1 22/05/2025
Chap 2 22/05/2025
256317f7d89d0bfe48b424644806acb71a40cd61_600_844_601927
Tư duy ngược
Chạp 7 15/03/2025
Chạp 6 26/02/2025
[R21] Tưởng Là Thiên Thần, Nhưng Có Vẻ Như Đã Ký Hợp Đồng Với Ác Quỷ.
[R21] Tưởng Là Thiên Thần, Nhưng Có Vẻ Như Đã Ký Hợp Đồng Với Ác Quỷ.
chap 5 25/04/2025
chap 1 26/03/2025
001-r1-limpio
Doujinshi cháy quần tuyển tập [18+]
Chap 14
Chap 13 05/06/2025
Xem thêm

TRUYỆN 3H SÁNG ĐỀ CỬ

bay-nam-cung-hoa-tro-tan
BẢY NĂM CŨNG HÓA TRO TÀN
29/05/2025
mot-dua-tre-hai-nguoi-me-va-mot-ke-hoach-hoan-hao
Một đứa trẻ, hai người mẹ,… và một kế hoạch hoàn hảo
16/06/2025
chung-ta-ly-hon-roi-dung-dien-nua
Chúng ta ly hôn rồi, đừng diễn nữa
18/06/2025
Bìa Em chỉ muốn hít vận khí của anh
Em Chỉ Muốn Hít Vận Khí Của Anh
05/03/2025
  • TRANG CHỦ
  • GIỚI THIỆU
  • TIN TỨC
  • LIÊN HỆ
  • ĐIỀU KHOẢN
  • CHÍNH SÁCH BẢO MẬT

© 2025 Truyện 3h Sáng - Website truyện tranh nhà làm, nói KHÔNG với leech truyện. Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Xôi lạc tv | soi keo | truc tiep bong da | trực tiếp bóng đá Socolive | 90phut

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện 3h Sáng