Bản Tình Ca Phản Bội: Nốt Nhạc Của Kẻ Hai Lòng - Phần 5
Tham gia nhóm Phố Ngôn Tình, Tiểu Thuyết hay và thêm 1 like cho Truyện 3h Sáng nhé
Đúng vào dịp lễ, lượng người dùng trên nền tảng tăng mạnh. Ninh Lộ có gần một triệu người theo dõi, cô ấy cũng cố tình chọn đăng tải video vào khung giờ cao điểm ban đêm. Nội dung ngay lập tức bùng nổ. Cư dân mạng nhanh chóng suy đoán và truy tìm danh tính những nhân vật liên quan. Chỉ trong chốc lát, các chủ đề hot search trên mạng bị lấp đầy bởi:
“Ca sĩ nổi tiếng nhờ đạo nhạc và phản bội vợ.”
“Nữ nhạc sĩ tài năng bị che giấu danh tính.”
“Ca sĩ hát tình ca nhưng lại ngoại tình.”
“Trợ lý bên cạnh, thực chất là nhân tình của ông chủ.”
Dân mạng hóng hớt không ngừng nghỉ. Phí Tưởng và Diêu Khê càng nổi tiếng hơn trên mạng. Phí Tưởng ghét bị quấy rầy vào ban đêm, nên có thói quen để điện thoại ở chế độ máy bay. Vì vậy, đến sáng hôm sau, anh ta mới phát hiện ra mọi chuyện. Chỉ sau một đêm, anh ta rơi xuống từ đỉnh vinh quang, chỉ còn lại danh tiếng đạo nhạc và ngoại tình.
Có người nói: “Bảo sao dạo này, nhiều người chê anh ta cạn kiệt ý tưởng. Hóa ra là vì, không còn ai giúp sáng tác nữa.”
Có người cười nhạo: “Tường đổ thì ai cũng xô.”
Tôi khẽ cười. Thực ra, cái cây đã mục ruỗng từ gốc, chỉ là đến khi lá cành khô héo, mọi người mới nhìn thấy. Phí Tưởng gọi điện cho tôi:
“Hứa Nhẫn, em làm rùm beng mọi chuyện lên thế này để làm gì ? Em xóa video đó đi, chúng ta vẫn có thể nói chuyện tử tế. Nếu em kiên quyết không xóa…”
“Sao ? Anh định kiện tôi tội phỉ báng hay xâm phạm danh dự ?” Tôi bật cười châm biếm.
Ai cũng biết, kiện xâm phạm danh dự không có nghĩa là tôi nói sai sự thật. Bên kia im lặng. Anh ta hỏi:
” Vậy em muốn thế nào thì mới chịu xóa video?”
Rõ ràng, Phí Tưởng muốn tôi xóa video và xóa luôn tài khoản. Đây là cách xử lý khủng hoảng thường thấy. Tôi nói:
“Rất đơn giản. Anh viết lại toàn bộ quá trình tình cảm của hai người, rồi đăng công khai lên mạng. Sau đó, đăng bài xin lỗi tôi, đồng thời, công khai những bài hát nào tôi đã cùng anh sáng tác và phối khí. Cuối cùng, ly hôn.”
Điều này nghe có vẻ đơn giản, nhưng với một người nổi tiếng như anh ta, đăng tải những nội dung như vậy, chẳng khác nào tự dìm mình xuống bùn. Anh ta vội vã đáp:
“Khác gì với việc không xóa video?”
Tôi nhún vai: “Tôi không biết. Nhưng sớm muộn gì anh cũng phải lên tiếng. Nếu anh chủ động nói ra, có khi còn giữ được một số fan trung thành. Lúc này, đừng để họ thất vọng chứ?”
Anh ta cúp máy. Một lúc sau, tôi nhận được một cuộc gọi khác. Giọng nữ bên kia không còn ngọt ngào như trước, mà là tiếng khóc nức nở, nghẹn ngào: “Sư mẫu…”
Tôi lạnh lùng chỉnh lại: “Tôi không nhận nổi danh xưng này đâu. Cô sắp lên chức rồi, phải gọi chính mình là sư mẫu chứ.”
Diêu Khê lúng túng: “… Nhưng trong lòng tôi, tôi luôn xem chị là sư mẫu. Tôi thực sự kính trọng chị, giống như tôi kính trọng thầy Phí vậy.”
Tôi không nhịn được mà bật cười. Tôi nói:
“Cô muốn thay thế tôi, tôi đã để cô toại nguyện. Vậy tại sao còn gọi tôi như vậy ? Cô cảm thấy mình chưa xứng sao ? Hay là… cô thậm chí, còn không biết tên tôi ?”
“Tiện đây nói luôn, tôi tên là Hứa Nhẫn.”
Cô ta bối rối, nói lắp bắp: “Hứa Nhẫn… chị, chị có thể xóa video đó được không? Nó thực sự ảnh hưởng rất lớn đến tôi. Tôi không nghĩ là chị theo dõi tôi chặt đến vậy…”
Tôi cười lạnh: “Cô không để ý sao ? Nhưng tôi lại phát hiện ra, cô rất hay vào xem trang cá nhân của tôi đấy.”
Cô ta dùng tài khoản phụ theo dõi tôi quá nhiều lần, đến mức, bây giờ tài khoản chính của cô ta còn được mạng xã hội gợi ý làm ‘fan cứng’ của tôi. Tôi đưa ra cho cô ta lựa chọn giống như với Phí Tưởng:
“Tôi sẽ xóa. Nếu cô viết lại toàn bộ quá trình tình cảm của hai người, rồi đăng công khai lên mạng, giống như cách cô từng thích chia sẻ trước đây.”
Người không có tình, tôi cũng không có nghĩa. Tôi muốn xem, đôi tình nhân này sẽ tự viết về chuyện tình của họ ra sao. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ là, sau khi nghe yêu cầu của tôi, Diêu Khê lập tức từ chối:
“Không, tôi tuyệt đối sẽ không viết. Cho dù trong mắt chị, thầy Phí có tệ đến đâu, thì với tôi, anh ấy là người tôi thật lòng yêu thương. Tôi sẽ không để anh ấy chịu tổn thương vì dư luận.”
Cuộc gọi bị ngắt. Phí Tưởng gửi một bản hợp đồng đến điện thoại của tôi. Thật đáng tiếc, người mà Diêu Khê coi là “tình yêu chân thành”, ngay ngày hôm sau khi cô ta kiên quyết từ chối, đã nhanh chóng viết xong bài đăng về chuyện tình của họ kèm lời xin lỗi công khai.
Chính nhân vật chính đã lên tiếng thừa nhận, nên các fan cũng không còn cách nào tự lừa dối bản thân. Chỉ trong một đêm, Phí Tưởng mất đi hàng loạt người hâm mộ. Dưới các bài hát anh ta từng hát trước đây, rất nhiều bình luận xuất hiện:
“Người ngoại tình mà còn hát nhạc tình cảm, thật ghê tởm.”
Tôi cũng giữ đúng lời hứa, xóa video. Còn chuyện người khác có kịp lưu lại hay không, tôi không quan tâm. Diêu Khê để lại một bình luận, dưới bài đăng của Phí Tưởng: “Dù người đời có nói gì, em vẫn yêu anh, xuất phát từ trái tim, không vì bất cứ điều gì khác.”
Một số cư dân mạng tinh mắt phát hiện ra bình luận này, bấm vào trang cá nhân của cô ta, và nhìn thấy bài đăng mà cô ta quên xóa. Từ đó, họ lần ra rằng, Diêu Khê chính là “D tiểu thư” trong video. Cô ta cuối cùng cũng hiểu được ý nghĩa của câu “Sắp tới, cô sẽ còn bận rộn nhiều lắm.”
Sau một tháng chờ đợi thủ tục ly hôn, tôi và Phí Tưởng chính thức ký vào đơn ly hôn. Khi cầm tờ giấy ly hôn bước ra khỏi Cục Dân Chính, anh ta trông thất thần, nhưng vẫn không cam lòng hỏi tôi:
“Chúng ta còn có cơ hội quay lại như trước không?”
Tôi lắc đầu, nhìn xa xăm rồi khẽ nói:
“Bạn gái của anh đến đón anh rồi kìa.”
Phí Tưởng ngước lên, thấy Diêu Khê đang đứng dưới bậc thềm, nở một nụ cười chua xót.
Sau ly hôn, ngoài việc được chia một nửa tài sản theo luật, Phí Tưởng còn chủ động đưa thêm cho tôi một phần tài sản khác, nói rằng đó là sự bù đắp. Tôi không từ chối. Vài tháng sau, Ninh Lộ gọi điện cho tôi vào giữa đêm, kể rằng: cô ấy vừa thấy Diêu Khê đăng bài trách móc Phí Tưởng, vì anh ta đang thân mật với một sinh viên âm nhạc mới quen. Tôi nhún vai. Ngoại tình một lần, thì lần thứ hai cũng chẳng xa.
Là nhân vật từng bị tổn thương nặng nề nhất trong câu chuyện này, tôi bất ngờ nổi tiếng theo cách không ai ngờ đến. Dưới video bị xóa trước đó, rất nhiều bình luận khen ngợi bài hát của tôi. Dĩ nhiên rồi, năm xưa tôi từng là sinh viên được thầy hướng dẫn đánh giá cao nhất. Chỉ là nửa đường, tôi lại chạy theo một mối tình. Nhưng may mắn thay, bây giờ tôi đã tỉnh ngộ.
Dưới sự khuyến khích của Ninh Lộ và bạn bè, tôi quyết định quay trở lại con đường âm nhạc. Dần dần, tôi đã có được một vị trí nhỏ trong làng nhạc. Dù lượng fan không nhiều như những ca sĩ nổi tiếng, nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc. Vì đây là giá trị thực sự của tôi. Giá trị của tôi, không còn phụ thuộc vào suy nghĩ của ai khác, trong một cuộc hôn nhân nữa. Giá trị của tôi, từ nay chỉ do tôi quyết định.
Một chương trình phỏng vấn trực tiếp, mời tôi tham gia. Trong cuộc trò chuyện, MC hỏi tôi về video trước đây:
“Nhiều người cho rằng: công khai nỗi đau của mình là một điều đáng xấu hổ. Chị đã lấy đâu ra dũng khí để nói ra tất cả?”
Tôi suy nghĩ một chút, rồi trả lời:
“Có lẽ, vì tôi đã tự dặn lòng rằng: tôi sẽ không để nỗi đau này, trở thành vũ khí để người khác công kích mình nữa.”
Tôi không muốn những chuyện đó trở thành một vết sẹo, mãi mãi không thể chữa lành. Nên tôi đã biến nó, thành một phần bình thường trong hành trình cuộc đời mình. Sau buổi phỏng vấn, tôi vừa bước vào xe thì nhận được một tin nhắn.
“Đinh đoong!”
Một âm thanh báo tin nhắn vang lên, không đúng lúc chút nào. Tôi nhìn lướt qua màn hình. Là một số điện thoại quen thuộc, gửi đến một tin nhắn ngắn gọn:
“Xin lỗi.”
Tôi cúi đầu, kéo số đó vào danh sách chặn. Có thể tôi đã từng lựa chọn sai. Nhưng khi tỉnh dậy sau một giấc ngủ, lại là một ngày mới. Tôi chỉnh lại quần áo, bước tiếp con đường của ngày mai.
—————–
Hoàn văn.
Vậy đấy… “Bản Tình Ca Phản Bội” này cuối cùng cũng đi đến hồi kết.
Phí Tưởng, người đàn ông từng đứng trên đỉnh cao danh vọng, lại sẵn sàng vấy bẩn chính những ca khúc đã đưa mình đến vinh quang. Diêu Khê, cô gái từng tự tin bước vào một mối tình vụng trộm, cuối cùng cũng chỉ là một quân cờ trong tay kẻ khác. Và Hứa Nhẫn, người phụ nữ đã âm thầm sáng tác những giai điệu đẹp nhất, nhưng lại bị chính người cô yêu thương phản bội.
Tình yêu, sự phản bội, tham vọng… Tất cả hòa quyện vào nhau, tựa như một bản nhạc có những nốt cao chót vót nhưng cũng đầy những khoảng lặng đau đớn. Chúng ta có thể say mê giai điệu ấy, nhưng khi âm nhạc dừng lại, điều còn đọng lại là gì? Hối tiếc, giận dữ hay một nỗi trống rỗng vô tận?
Có lẽ, trong đời mỗi người, ai cũng từng viết, hoặc bị viết vào, một “bản tình ca phản bội” như thế này. Câu hỏi là: bạn sẽ chọn trở thành kẻ sáng tác, người trình diễn… hay chỉ là một khán giả bất lực trước số phận của chính mình?
Comments for chapter "Phần 5"
MANGA DISCUSSION
Lịch sử đọc truyện
You don't have anything in histories